giao tiêu long sa bỉ vân thường, san hô ảnh tùng tiềm chức tay
giao tiêu sa bỉ vân thường, sau rặng san hô tay kéo sợi
Bắc Hải lạnh lẽo, Nam Hải ấm áp.
Nam Hải xanh thẳm một màu, ánh mặt trời chiếu rọi khắp nơi, quanh năm không thấy tuyết, màu mỡ phì nhiêu không gì sánh được, như ngư trường (nơi đánh bắt) rộng lớn, nơi này không phải quê cũ thế nhưng rất đáng để du ngoạn một lần.
Cung điện Long vương, dưới đáy biển Nam Hải.
Không thể so Đông Hải nguy nga đẹp đẽ quý giá, không thể so Bắc Hải tạo hình trong suốt, không thể so Tây Hải một phen phong tình khác lạ, thế nhưng Nam Hải long cung cũng có chỗ nổi bật, khác biệt hẳn với ba nơi còn lại.
Có long thái tử cùng đi, lính tôm tướng cua Nam Hải long cung tự nhiên không dám chậm trễ khách quý, Quy thừa tướng tự mình dẫn đường, mời Ứng Long cùng Thiên Xu ở trong phòng chờ một chút.
Hai người ngồi xuống, long cung dưới đáy biển là nơi ở của Long vương tự nhiên xa hoa, không thấy tường vây nhiều, đa phần là dùng tầng tầng mỹ sa làm màn che, hành lang uốn lượn kéo dài tới bên ngoài hay sau điện thờ, màn sa mỏng như cánh ve, mềm nhẹ như sợi bông bay phất phơ trong gió, phảng phất như xuyên qua nhìn thấy bóng người, rồi lại thủy chung không thể thấy rõ ràng, như ảo như thật, tự rơi vào ảo cảnh.
Nhưng mà vị thương y thần nhân kia ngồi yên bất động trên ghế, nhìn không chớp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-thien-dan/2086797/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.