thần chi sở cư vô bất tử, hung trung vô tâm yên năng hoạt
‹ thần cư đã mất, ***g ngực không tim sống làm sao ›
Long chủ bình an trở về, chúng vệ tự nhiên khó nén sắc mặt vui mừng.
Ứng Long mắt lạnh đảo qua binh khí lăm lăm trong tay mười hai giáp vệ: “Bản tọa trước khi ly khai, từng phân phó qua cái gì?” Thanh âm của hắn tương đối trầm thấp, theo Ứng Long mấy nghìn năm qua, chúng vệ tự nhiên không thể không biết long chủ từ trước đến nay nói một không nói hai, mệnh lệnh như núi? Tuy nói, bọn họ vẫn chưa xông vào, nhưng làm trái mệnh lệnh, giống như khiêu khích quyền uy long chủ, tội khó tha.
Ước chừng một khắc (15’),chúng giáp vệ trước đó uy phong lẫm liệt đằng đằng sát khí, ngay tức thì ước gì như dưới mặt đất này có một cái hố sâu thật sâu đủ để cho bọn họ chen chúc nhau, có thể tìm một nơi trốn vào để tránh khỏi bị ánh mắt nghiêm khắc của long chủ bắn phá.
Đường nhìn của con ngươi ánh kim rơi vào trên người kẻ đầu têu: “Sư Linh, ngươi lặp lại.”
Sư Linh cũng không cảm thấy ủy khuất, mỗi câu mỗi chữ, thuật lại lời của Ứng Long trước khi ly khai: “Không có phân phó long chủ, không được phép tự tiện nhập điện.” Dứt lời, nam tử dưới huyền thiết áo giáp như vách tường cứng cáp vội quỳ xuống trước người Ứng Long, cúi đầu nhận tội: “Thuộc hạ biết tội, nguyện nghe theo trách phạt của long chủ!”
Chúng giáp vệ còn lại thấy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-thien-dan/2086786/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.