thương hải tang điền nhân thế huyễn, vạn cổ không minh duy nhất thán
« thế sự xoay vần, uổng công muôn đời không lời than thở»
“Người đứng đầu Bắc Đẩu, sát tinh Tham Lang. Ngươi thân đầy sát khí, đứng đầu một vùng, mang trên mình thiên mệnh. Bản tọa thiết nghĩ, ánh mắt tiên nhân trên cao thật nông cạn, những kẻ lòng dạ hẹp hòi không cần lý do bất kế là gì, thích nói thì nói, nhưng lại bôi nhọ người đứng đầu tinh quân.” Ứng Long bất quá nói vài ba câu, hoàn toàn khiến cho Thiên Xu công tư phân minh mấy nghìn năm trên thiên cung nhận hết thảy xa lánh rồi lại được bao người nể trọng trở thành một kẻ mang thân phận thật đáng xấu hổ.
Ngữ khí thong thả, nhẹ nhàng, nghe như tùy ý nhưng mà nhưng đủ để khiến cho người khác không đủ định lực rơi vào tròng: “Lẽ nào tinh quân không muốn một ngày kia, tận mắt nhìn một đám tiên nhân tự cho mình là cao cao tại thượng kia quỳ phục trên mặt đất, kinh hoàng thất thố?”
Trong rừng chợt phát ra hàn ý lạnh lẽo, cùng nhiệt khí trong hồ đang bốc hơi dựng lên đụng chạm, hơi nước mông lung, tựa như cự ly mông lung giữa hai người trong lúc đó.
“Bản quân không cần phải trả lời Long vương.”
Giọng nói bình thản không chút dao động, hiển nhiên vẫn chưa bị ảnh hưởng chút nào.
Nhưng mà Ứng Long nào dễ dàng từ bỏ ý đồ?
“Lần này thượng đế phái thất nguyên hạ phàm, có thể nói vất vả một phen tâm ý. Bất quá, tính
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-thien-dan/2086779/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.