Có lẽ nhiều năm qua, hắn đã học được cách chôn dấu thù hận trong đáy lòng. Cho nên khi vừa thấy nàng đã không kiềm chế được mà bộc phát. Hắn nhìn sự hoảng sợ trong mắt nàng và sự run rẩy của nàng. Nỗi đau khổ khi xưa lại dâng lên. Hắn đau đớn nhìn nàng, rít gào: - Nhìn trẫm…
Vì sao đến nước này còn trốn tránh, chẳng lẽ những năm qua là hắn tự mình đa tình sao…
Nàng vẫn kinh hoàng như nhìn thấy hắn là cơn ác mộng vậy. Nhìn nàng liều mạng giãy dụa, vội vã lui về phía sau, lửa giận trong lòng hắn dâng lên. Cảm xúc hận nhất thời dung hòa vào máu hắn, khiến hắn điên cuồng. Hắn mạnh mẽ mở khóa nhà giam, bước vào, kéo lấy nàng, ngực phập phồng vì tức giận…
Bộ dạng của hắn lúc này có lẽ thật sự khiến nàng hoảng sợ, hắn vẫn còn lý trí tự nhủ mình nhưng khi thấy nàng né tránh, giãy dụa thì chút lý trí này tan biến.
- Ngươi… Vì sao?
Nàng nhìn hắn, sự hoảng sợ trong mắt không hề che giấu, giọng run rẩy, thậm chí cả người cũng run rẩy…
Hắn nhìn sự sợ hãi không chút che dấu của nàng với mình, ngực trống rỗng không thể thở. Khi nàng hỏi ra câu hỏi cực buồn cười này, hắn lạnh giọng quát:
- Vì sao?
Đến giờ nàng mới hỏi hắn vì sao
- Những lời này sao nàng không hỏi trước khi uống rượu? Giờ… đã muộn rồi.
Đã muộn, nếu trước khi nàng uống rượu độc mà hỏi câu này có lẽ hắn sẽ nói cho nàng là vì hắn yêu nàng, hắn không thể rời xa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494211/quyen-4-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.