Trước khi còn chưa xác định nên xử trí Như Nguyệt thế nào hắn muốn đi thử Minh Nguyệt trước. Hắn muốn biết với nàng, Như Nguyệt có ý nghĩa gì, càng muốn biết, so với Như Nguyệt, trong lòng nàng, hắn và Như Nguyệt thì ai quan trọng hơn…
Hắn biết như vậy thật hoang đường, hắn thân là vua của một nước, đế vương thống trị mười sáu nước, nay lại đi so đo vị trí với một nữ nhân thì có thể nào khiến người ta không cười. Nhưng lúc này, hắn chẳng thể nào bận tâm đến cái gì tôn ti nữa, chỉ rất muốn biết, trong lòng nàng hắn chiếm vị trí gì… nhưng là… hắn lại không dám tùy tiện hỏi, chỉ đành dùng cách thức của chính mình để thử…
Giữa trưa, Triệu Truyện vội vàng đến bào là mẫu hậu cho mời. Hắn đáp ứng. Mẫu hậu tuy là mẫu hậu của hắn nhưng lại là cô cô của Âu Dương Hồng Ngọc và Hoàng hậu. Máu mủ tình thâm, dù mẫu hậu có yêu thương, thuận theo hắn thế nào nhưng bà cũng không thể trơ mắt nhìn người thân của mình gặp họa…
Trên xe liễn, hắn day day trán, không khỏi nhắm mắt suy nghĩ. Ánh mặt trời ban trưa chiếu lên con đường trải đá cuội, xuyên qua trướng vàng, chiếu rọi lên người hắn.
Mở mắt ra, nhìn cảnh sắc lạnh lùng lại ấm áp của tháng ba, không hiểu sao hắn lại nhớ tới nàng, vì thế hắn vội nói với Tần An:
- Đến Ngưng Tuyết cung trước…
Nhưng vừa dứt lời mới nhớ Hoa Quỳnh nhắc chuyện hôm nay nàng đến lãnh cung gặp Như Nguyệt. Hắn nhắm mắt lại, cảm giác đau đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494194/quyen-4-chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.