Xe liễn chậm rãi đi trên con đường đá cuội. Trướng vàng rung động, người trong kiệu lười nhác chống tay lên trán, ánh mắt lạnh lùng nhìn Chiêu Vân cung gần tới, thần sắc lãnh đạm.
Tần An bước nhỏ đến trước Chiêu Vân cung, vung phất trần, xướng cao:
- Hoàng Thượng giá lâm, Thục phi nương nương tiếp giá.
Nhất thời Chiêu Vân cung xôn xao hẳn lên, trong đại điện đèn đuốc sáng trưng, vài cung nữ áo lam xốc váy chạy ra, khi nhìn đến nam tử lãnh tuấn bước xuống long liễn thì vui sướng quỳ lạy, dập đầu nói:
- Nô tỳ tham kiến Hoàng thượng, Hoàng thượng vạn tuế… vạn tuế…vạn vạn tuế…
Rồi sau đó, chỉ thấy Đỗ Tương Nhi đỡ Thục Phi thiên kiều bá mị đi ra, khi nhìn đến bóng dáng mặc long bào khoanh tay đứng trước đại điện thì cười duyên, nhẹ phúc thân, mềm mại nói:
- Thần thiếp tham kiến Hoàng Thượng
Mày kiếm Ngự Hạo Hiên khẽ động nhưng làm như không thấy mà đi thẳng vào tẩm cung. Khi Thục phi theo tới, hắn lãnh đạm ngồi trên ghế, bưng bát trà, lười nhác nhìn chén trà lá sen, có chút khó chịu, trầm giọng nói:
- Hôm nay lấy được giai nhân trí tuệ, không biết Thục phi có biết tâm tính của Đức phi không.
Mắt đẹp của Thục phi hơi động như là nghi hoặc đế vương vì sao lại hỏi như thế. Thần thái tỏ vẻ mềm mại không khỏi có chút cứng ngắc nhưng vẫn nhẹ bước lên, ngọc thủ mảnh khảnh nắm chặt khăn lụa, mềm nhẹ nói:
- Khó được Hoàng Thượng có tâm, vị muội muội này của nô tỳ thuở nhỏ vô cớ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494179/quyen-4-chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.