Trong đại điện kim bích huy hoàng, tất cả mọi người đều nhìn hài tử trong lòng Tần công công. Thái hậu vui sướng vạn phần, bước lên phía trước đón lấy, sắc mặt già nua đầy từ ái, ngón tay đeo nhẫn ngọc bích khẽ vỗ má hài tử, nói với Minh Nguyệt:
- Tuyết Nhi, ngươi xem, hài tử này thật giống ngươi vô cùng, khó trách Hoàng Thượng một ngày không thấy được thái tử thì khó có thể ngủ yên.
Ánh mắt Minh Nguyệt khẽ động, khi nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn như ngọc của thái tử thì lòng cứng lại. Nàng nhìn thần sắc vui sướng vạn phần của Thái hậu, bên tai là những lời tán thưởng của mọi người, nhưng trong lòng, nàng chỉ có thể nghe được câu nói đã tra tấn nàng suốt một năm, như đâm vào lòng nàng, như thấm vào máu nàng, trong lòng nàng chỉ vang lên giọng nói trầm thấp khàn khàn đó “Nói cho trẫm, hài tử trong bụng nàng là của ai”
Ánh mắt rùng mình, như là từ cơn hoảng hốt mà hoàn hồn, cơn đau đớn trước ngực lại bắt đầu nổi lên. Bàn tay trắng nõn nắm chặt khăn lụa, nàng như bắt đầu hoàn toàn thanh tỉnh lại như lâm vào cơn đau đớn khi xưa, lời nói quanh quẩn bên tai và tình cảnh đó như hiện lên trước mắt giống như lưỡi đao sắc xẹt qua ngũ tạng nàng, máu chảy đầm đìa.
- Tiểu thư
Tiêu Đồng cảm thấy Minh Nguyệt không ổn, lo lắng nhìn nàng nắm chặt xiêm y trước ngực, nhìn xung quanh rồi vội cầm bàn tay lạnh băng của nàng, run giọng khẽ nói:
- Tiểu thư, Thái hậu và mọi người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494175/quyen-3-chuong-148.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.