Ai khiến lòng vua lưu luyến? Thán nhân sinh, trải qua ly hợp, tuổi đã xế chiều
Trong trường sinh điện, Minh Nguyệt ngồi trước long sàng, hai mắt nhìn xuống, bàn tay trắng nõn gắt gao cầm khăn lụa, môi hồng hơi nhếch.
Ba ngày. Nàng hơi chuyển mắt nhìn nam tử nằm yên lặng trên giường, khi nhìn đến khuôn mặt tuấn mỹ tuyệt thế của hắn thì lòng lại cứng lại, nhắm mắt định đứng dậy rời đi. Nhưng góc áo bị hắn nắm lại khiến nàng bất đắc dĩ không thể bước đi
Mím môi, Minh Nguyệt cúi đầu, nhớ lại cảnh thái y đến thay thuốc hôm qua. Khi đó nàng vừa định đứng dậy tránh đi thì không ngờ hắn ngủ say suốt một ngày lại đột nhiên giật giật rồi vô cùng phiền phức khiến thái y không thể thay thuốc. Cuối cùng, hắn đột nhiên cầm chặt tay áo nàng, khi nàng kinh hãi không biết nên làm gì thì lại an tĩnh ngủ say. Mà nàng, khi vừa kéo tay áo ra thì Tiêu Đồng bên cạnh lại nhắc nhở nàng, hắn là phu quân của nàng.
Phu quân... Nghĩ tới hai chữ này, thần sắc Minh Nguyệt có chút hoảng hốt, trí nhớ của nàng trống rỗng, thậm chí tên nàng cũng không nhớ. Càng cảm thấy xa lạ với chốn này. Mà nam tử này lại là… một hoàng đế.
- Tiểu thư, Hoàng Thượng cần đổi thuốc
Một tiếng nói vang lên khiến Minh Nguyệt hoàn hồn, nâng mày nhìn Tiêu Đồng không biết xuất hiện từ khia nào. Sắc mặt nàng hơi ửng hồng rồi gật gật đầu nói:
- Được
Nói xong, muốn tránh ra nhưng vừa bước đi thì lại phát hiện xiêm y mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494143/quyen-3-chuong-116.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.