Đêm đến, trong Tẩm tâm cung đèn đuốc sáng trưng, Ngự Lâm quân canh gác cẩn mật bên ngoài, thậm chí trong mỗi tòa tẩm điện còn có hai ngự tiền thị vệ bảo hộ. Ngoài cung, cữ năm bước lại có một ngọn đèn khiến từ trong điện nhìn qua cửa sổ, Tẩm tâm cung sáng như ban ngày.
Trong Trường sinh điện, Minh Nguyệt thong thả đi đến trước cửa sổ nhìn hoa viên sáng bừng, mắt lưu luyến nhìn đến con đường mòn u tĩnh trải đá cuội. Sau đó, nhẹ chợp hạ mi dài, trước mắt như có một bóng ma, xoay người đi vào trong điện, tùy tiện cầm lấy một quyển sách, lật xem mấy chương.
Nhắm mắt lại, trong lòng có chút bất an, nôn nóng gập sách lại. Đột nhiên, ánh mắt hơi động, nàng mở bừng mắt nhìn ngoài cửa sổ, chỉ thấy bóng đen lóe lên rồi biến mất, một chiếc phi tiêu màu trắng phi về phía Minh Nguyệt.
Dưới chân hơi động, Minh Nguyệt xoay người né tránh khỏi phi tiêu trắng nhưng đến khi chạm chân xuống đất nhưng trước mắt hoảng hốt, dưới chân mềm nhũn, té ngã trên đất. Minh Nguyệt theo bản năng bảo vệ bụng nhưng khi ngã trên sàn thượng vẫn nhẹ đụng chạm, trong bụng hơi đau đớn.
Bàn tay trắng nõn chống đỡ, Minh Nguyệt trợn to mắt, ngẩng đầu nhìn phía cửa sổ, trong lòng rùng mình. Trước cửa sổ một nam tử cao gầy mặc áo choàng đen, khuôn mặt không rõ đứng đó, dưới ánh trăng và đèn đuốc tựa như quỷ mị khiến người khác sợ hãi.
Minh Nguyệt nhìn nam tử đứng đó, mâu quang trong suốt hơi lạnh lùng lại, mím môi đợi hắn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494115/quyen-2-chuong-88.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.