Lãnh phong phất độ
Xuân noãn sạ hàn
Nguyệt đăng tây lâu
….
Không lũ hoa điêu
Hàn khí bức nhân
Dạ vũ liên miên
Tự dĩ thâm thu
( gió lạnh thổi, mùa xuân ấm áp chợt lạnh, trăng lên cao trên lầu tây, cửa sổ trạm hoa, khí lạnh bức người, mưa đêm lâm thâm giống như đêm cuối thu)
Minh Nguyệt một thân nguyệt sắc váy dài đứng trước cửa sổ, nghe mưa rơi tí tách, vì đại hôn của Khuynh Thành quận chúa và Hoàng thượng, cho nên khi trời vừa tối, các cung điện đã thắp đèn lông đỏ, từ xa nhìn đến một vùng đỏ rực như lửa (k hiểu lắm sao lại nhắc đến đại hôn với Khuynh Thành dù trước đó chả đả động gì nhiều đến vấn đề này)
Cửa điện mở ra, Tiêu Đồng bưng bát canh đi vào, mỉm cười nhìn Minh Nguyệt, ôn nhu nói:
- Tiểu thư, đừng nhìn nữa, cẩn thận cảm lạnh….
Sau đó đặt bát canh lên bàn, cầm một chiếc áo choàng khoác lên thân người mảnh dẻ của nàng, lại phát hiện cả người Minh Nguyệt lạnh nhu băng, nhíu mi, trách cứ nói:
- Tiểu thư, thân thể người quan trọng, sao có thể đứng trước cửa sổ mà bị gió thổi lạnh thế này được?
Minh Nguyệt liếc nhìn hoa viên bình thường vốn vắng lặng nay lại tấp nập, nhộn nhịp. Tuy rằng mưa phùn liên miên nhưng vẫn chuẩn bị trong hoa viên chu đáo, hít một ngụm khí lạnh, Minh Nguyệt theo Tiêu Đồng vào trong điện, mệt mỏi nằm trên giường, nhận chén canh trong tay Tiêu Đồng uống cạn…..
Tiêu đồng nhìn Minh Nguyệt đã bình tĩnh lại, chỉ có thể dịu dàng cười khẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494103/quyen-2-chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.