Chỉ tòng tiền, ly hợp hoan oán, kí tình đa thiểu
Hữu hận hà tu thiền quyên độ, thiên ý tòng lai nan liệu
Thiên cổ sự, doanh hư mạc não.
(từ trước tới nay, li hợp vui oán, gửi gắm biết bao tình cảm
Có hận sao tóc đẹp thướt tha, thiên ý vốn khó lường trước
Chuyện thiên cổ, vốn đầy giả dối, đừng quá buồn phiền)
Dưới tàng cây trong Ngưng Tuyết cung, Minh Nguyệt một thân huyền sắc trường bào ngồi trên ghế, tay cầm quyển sách có chút cũ nát. Giở một chương ra xem, ngẫu nhiên dừng lại như thật sự chăm chú xem, nhưng thần sắc ngẩn người. Cứ như thế ngồi đến trưa.
Đông Nguyệt mặc quần áo cung nữ màu xanh, bàn tay trắng nõn bưng trà đi đến tàng cây. Khuôn mặt tố khiết, có chút ý cười, đặt chén trà lên bàn bên cạnh nhẹ giọng nói:
- Nương nương, trà hoa người thích đã ngâm rồi ạ.
Rồi nhu thuận phúc thân, lui sang một bên nhìn quyển sách trên tay Minh Nguyệt, đôi mắt to tròn chớp chớp hồn nhiên, đáng yêu.
Đôi mi thanh tú của Minh Nguyệt hơi động, mi dài run rẩy một chút, môi phấn dưới khăn che gợn cười rồi buông sách. Bàn tay trắng nõn bưng bát trà lên nhẹ ngửi mùi hương, hơi gật đầu nói:
- Công phu ngâm trà của Đông Nguyệt có thể nói là nhất nhì hậu cung, ở lại nơi này thật là mai một.
Đông Nguyệt vừa nghe, đầu tiên là trố mắt rồi sau đó ngượng ngùng cười rộ lên, hai tay thu khăn lụa nhỏ giọng nói:
- Nương nương quá khen. Nô tì vốn chỉ là tối hạ đẳng cung nữ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494095/quyen-2-chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.