Đêm trăng lạnh lẽo, trước Trùng Dương cung đèn đuốc vẫn sáng trưng nhưng không khí lại có chút lạnh lùng. Âu Dương Hồng Ngọc đã thay bộ hoa phục kia ra, khuôn mặt vốn trang điểm giờ đã tẩy sạch, một thân váy dài tố khiết đứng trên đên nhìn phía đèn đuốc qua ngự hoa viên, tịch liêu cô tĩnh.
Thanh Lan cầm chiếc trường bào khoác lên vai Âu Dương Hồng Ngọc, theo tầm mắt nàng nhìn về phía đèn đuốc ở Ngự Thư phòng, hơi mím môi, quay đầu nhìn Âu Dương Hồng Ngọc bên cạnh nói:
- Tiểu thư, canh hai đã qua, đêm cũng lạnh nên nghỉ đi thôi.
Mâu quang Âu Dương Hồng Ngọc trầm ám, trầm mặc không nói gì bước vào trong điện rồi nhìn bàn đầy món ngon, hai tay gắt gao vày vò khăn lụa, định thần rồi nhẹ cười ra tiếng, chậm rãi ngẩng đầu, nhìm mắt:
- Thanh Lan, giúp ta chuẩn bị bàn cờ?
- Tiểu thư.
Thanh Lan có chút lo lắng, tâm sự của tiểu thư nàng không hay biết nhưng là nhớ một người sao có thể dùng đánh cờ mà giải khuây?
- Tiểu thư, hôm nay Thừa Tướng trì hoãn Hoàng thượng nhưng có lẽ ngày mai…
- Phụ thân quả thực không muốn ta đoạt long sủng của Hoàng hậu.
Âu Dương Hồng Ngọc sâu kín nói, nhưng trước kia cho dù muộn nhưng Hoàng thượng cũng sẽ đến đánh cờ cùng nàng. Mà nay… đã bao lâu? Bàn cờ kia đã bám lớp bụi dày.
Hai tròng mắt thất thần, thân mình có chút yếu đuối đi về phía trước vô cùng mệt mỏi. Nhưng lúc này bỗng “phi” một tiếng. Một mũi tên màu bạc xé gió phi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494091/quyen-2-chuong-64.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.