Đêm xuống, xe của Hiền phi nghiền qua những viên đá cuội trên Ngự hoa viên mà rung động, lắc lư. Thanh Dung cầm đèn đi trước, vài cung nữ đi theo sau. Trên xe, Thượng Quan Uyển Nhi lười nhác dựa lên ghế, nhìn ánh trăng rải trong ngự hoa viên, ngón tay chống trán, đột nhiên cười lạnh, cách rèm lụa mỏng nhìn Thanh Dung cười nói:
- Thanh Dung nghĩ việc tối nay là như thế nào?
Thanh Dung hơi nhíu mi, mâu quang thâm trầm, lát sau hơi lắc đầu nói:
- Theo nô tỳ thấy, những lời chiêu dung nương nương nói khi nãy không sai, nếu là Ngưng Tuyết cung thật sự có kẻ xâm nhập thì mục đích của người này không phải là ám sát Đức phi mà là có ý đồ khác, nhưng là…
Thanh Dung đang nói đột nhiên dừng lại một chút, nghi hoặc nói nhỏ:
- Nhưng nô tỳ thấy rất kì là. Phòng ngủ Đức phi nương nương tất cả đều hoàn hảo chỉ duy nhất giá sách bị phá hoại. Xem ra cũng không phải là vì tiền tài, như vậy mục đích tột cùng là gì?
Thượng Quan Uyển Nhi gật đầu, mắt đẹp hơi nheo lại, khóe miệng cười lạnh lùng, tay ngọc khẽ gõ lên gỗ sơn đỏ, âm thanh lạnh lùng nói:
- Đến tột cùng là vì sao? Ha ha. Thanh Dung không nghĩ đây là khổ nhục kế của Mộ Tuyết sao?
Dứt lời Thượng Quan Uyển Nhi lại vò chiếc khăn lụa trong tay, lạnh giọng nói:
- Chỉ là, không biết lần này tiện nhân này muốn hãm hại ai?
Thanh Dung ngẩn ra, trong lòng hơi lạnh, đôi mi thanh tú càng nhíu chặt, lắc lắc đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494081/quyen-2-chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.