Tuyết tan, mùa xuân đang tới, trời cũng ấm dần lên
Vườn hoa trước cung Ngưng Tuyết.
Dưới gốc hải đường có một chiếc ghế Quý phi, Minh Nguyệt một thân tố khiết ngồi đó, tay cầm “Hoài Nguyệt bản kỉ” mà buồn chán muốn chết
Hôm nay đã là bảy ngày từ khi nàng khỏi bệnh, ngày nào cũng nhàm chán như thế. Lúc Ngự Hạo Hiên đưa Minh Nguyệt trở về Ngưng Tuyết cung đã hạ chỉ miễn cho Đức phi những nghi lễ quỳ lạy, khiến cho tần phi trong hậu cung hâm mộ vô cùng mà cũng làm cho Hoàng hậu và Thượng Quan Uyển Nhi mới được miễn cấm túc ấm ức mấy ngày liền.
Với việc Minh Nguyệt được miễn các lễ nghi lại gây nên một trận sóng gió trong hậu cung. Mà ở chốn triều đình cũng khiến Mộ thị được nhiều người hâm mộ, tán thưởng. Nhà Âu Dương thị, bề ngoài Thừa tướng vẫn lạnh lùng cười còn lại những người khác đều mang mặt đen mà lên triều.
Vừa bước ra Huyền Vũ Môn, Âu Dương Mộ Phong nhìn phụ thân mình, ánh mắt bối rối rồi nhìn sang những kẻ vây quanh Mộ Thiết Vân, sắc mặt lại càng khó coi, vung tay áo hừ lạnh:
- Mộ tướng quân không ngờ lại sinh ra xú nha đầu biết thời thế mà được thơm lây.
Âu Dương Trì hơi nhướng mày từ từ quay lại nhìn hai cha con Mộ Thiết Vân và Mộ Hải Dung, khuôn mặt tươi cười nhưng đáy mắt lạnh lùng, khẽ thở dài rồi làm bộ như chả có gì nói:
- Đức phi có tài năng mà được ân sủng cũng đúng thôi. Mộ Phong, viết một phong thư nhờ công công
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-phi-mo-tuyet/1494061/quyen-1-chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.