Đồng Mộng Nhi một tay khống chế triều chính nhiều năm, làm sao có thể không biết Sư Chu là ai được?
Sư phủ một nhà ba đời đều phụng sự cho thiên tử. Tổ phụ Sư Đồng Nho còn là nguyên lão tam triều, tuy hiện đã cáo lão hồi hương nhưng vẫn có uy tín nhất định trong triều, phụ thân Sư Hạo Nhiên thì là đại tướng quân đương triều, chiến công hiển hách. Cả hai nhi tử của ông là Sư Tễ và Sư Chu cũng theo ông lên chiến trường từ sớm.
Đặc biệt là Sư Chu, tuổi còn trẻ đã khiến tướng địch vừa nghe tiếng đã sợ vỡ mật.
Phải gϊếŧ Sư Chu sao?
Đồng Mộng Nhi suy xét yêu cầu này, không khỏi ngẩn người, nhưng nàng nhìn thấy kiên định trong mắt Thân Giác, cuối cùng vẫn gật đầu, "Sư phủ không thích khoa trương thanh thế, việc này con cứ để mẫu hậu ngẫm lại nên xuống tay như thế nào đã."
Nếu là người khác, chỉ cần trực tiếp ban một đạo thánh chỉ xuống là được, nhưng cố tình lại là Sư Chu, đành phải bàn bạc kế sách kỹ hơn.
......
Tuy Thân Giác đã tỉnh lại nhưng vẫn không thể bước chân xuống giường, thậm chí cả ngày thì đã có đến bảy tám canh giờ là hôn mê rồi, thời gian cậu thanh tỉnh không nhiều lắm, cũng chỉ có thể miễn cưỡng ngồi ở mép giường, nói một câu cũng phải hổn hển thở dốc.
Thuốc được luân phiên đưa tới Thừa Đức Điện hết chén này đến chén khác, Thân Giác cơ bản là coi chén thuốc thành thức ăn luôn, nhưng hiệu quả lại không cao mấy. Chuyện này khiến Đồng Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527745/chuong-135.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.