Khi y nói câu nói câu này, biểu tình vô cùng nghiêm túc, khiến cho Thân Giác lập tức ngồi bật dậy từ trên giường, không tự giác mà siết chặt tiểu đao trong tay.
Ngộ Từ chỉ nhìn lướt qua tiểu đao Thân Giác đang nắm trong tay, đã dời tầm mắt về lại trên mặt Thân Giác. Y trầm mặc nhìn chằm chằm khuôn mặt của Thân Giác, phảng phất như muốn đem gương mặt này khắc vào trong xương cốt của chính mình. Một lát sau, Ngộ Từ rút chủy thủ ở bên hông ra, bên trên thanh chủy thủ này vẫn còn dính máu, không biết đã giết bao nhiêu người.
“Đừng sợ, đao pháp của ta rất chuẩn.” Trong giọng Ngộ Từ mang theo trào phúng, “Hẳn là rất nhanh sẽ tắt thở thôi, sẽ không đau lâu đâu.”
Thân Giác nắm chặt tiểu đao trong tay, một bên ý đồ tìm đường chạy đi, một bên cảnh giác mà nhìn chằm chằm Ngộ Từ.
Bộ dáng này của cậu rơi vào trong mắt Ngộ Từ, chỉ làm tâm của Ngộ Từ thêm đau đớn.
Người này, từ trước đến giờ chưa từng yêu y, cho dù y có trả giá nhiều bao nhiêu đi chăng nữa, người này cũng sẽ không nhìn thấy, cũng không để ý.
Nếu không phải là vì Thân Giác, y việc gì phải giao lại sự vụ trên Thập Tuyệt cho Hạ Tước Anh xử lý, làm sao sẽ bị người phản bội?
Nếu không phải là vì Thân Giác, y việc gì phải đến xem lễ hôn lễ của Tang Tinh Hà, rồi bị người mai phục?
Lúc trước rõ ràng là y có thể giết Tang Tinh Hà, nhưng chính người này kêu y “Dừng tay”, cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527673/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.