Nghê Tín Nghiêm hoàn toàn không biết chính mình vừa mới gây phiền toái cho Thân Giác. Y thấy Thân Giác không có việc gì, nói bản thân còn có việc rồi vội vàng rời khỏi Thái Y Viện. Chờ sau khi Nghê Tín Nghiêm rời đi, Thân Giác mới thở dài, nói cảm tạ thái y xong, một lần nữa xuất phát đi Nội Vụ Phủ.
Cậu vốn định đi đường tắt để tiết kiệm thời gian, nhưng kết quả ước chừng lại tốn nhiều gấp đôi thời gian.
Lúc Thân Giác trở về Kỳ Chương Điện phát hiện Lư Lực đang đứng ở bên ngoài cửa điện chờ cậu, thấy cậu trở về, mặt liền trầm xuống, "Thân Giác, tại sao trễ như vậy mới trở về?"
Trong cung này không có chuyện gì là có thể giấu được, huống chi Ninh Vương thế tử ôm một tiểu thái giám đi Thái Y Viện quả thực là kỳ quan. Vì vậy việc này không cần một buổi chiều đã truyền đến ồn ào huyên náo. Thân Giác suy nghĩ một chút, quyết định không nói dối.
Cậu một năm một mười giải thích rõ ràng với Lư Lực. Lư Lực nghe được Ninh Vương thế tử Nghê Tín Nghiêm thế nhưng lại mang Thân Giác đi Thái Y Viện, ngẩn người, mới hỏi: "Còn có việc này sao? Thôi, trước tiên ngươi đem quần áo về phòng đi."
Thân Giác đáp ứng, cậu đi trước đem quần áo phân loại ra, sau đó đem quần áo dư lại mang về phòng. Nhưng cậu vẫn còn chưa bắt đầu phân loại, Lý Phong đã vội vội vàng vàng đi vào nói Mộ Dung Tu triệu cậu đến thiên điện.
Chờ tới thiên điện rồi, Thân Giác còn chưa kịp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/527637/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.