Phù Cửu Âm nghe xong lời này thì lại một lần nữa nhắm mắt, "Ta không có."
Thân Giác nhìn hắn một lúc, vẫn là nhảy xuống trước.
Một giấc này của Phù Cửu Âm ngủ đến giữa trưa, lúc đó hắn mới lười biếng mà rời giường, không đi săn, trước tiên tắm gội rồi đi đến nơi Giải Trầm đang bị nhốt.
Kỳ thật yêu thú đói một khoảng thời gian cũng không bị đói chết được, đặc biệt là loại đại yêu như Phù Cửu Âm, phỏng chừng bỏ đói đến mấy năm cũng không có chuyện gì xảy ra, bất quá Phù Cửu Âm đã sống rất lâu, đối với việc tu luyện đã không còn hứng thú, hiện tại hứng thú duy nhất của hắn chính là ăn, còn có ngủ nữa.
Bất quá, hôm nay vì Giải Trầm nên Phù Cửu Âm cũng không đi săn.
Thân Giác không biết Phù Cửu Âm nói gì với Giải Trầm, hắn hạ một cái kết giới, Thân Giác cùng Song Mặt Xà Nam bị tách ra ở bên ngoài, một chữ cũng không nghe được.
Sau khi Song Mặt Xà Nam xem xét thì xoay đầu nhìn Thân Giác, "Vì sao Cửu Vĩ Hồ đại nhân lại có hứng thú đối với tên tu sĩ kia nhiều như vậy?"
"Không biết." Thân Giác nói xong liền tiếp tục gặm quả phỉ trong tay, nhìn thấy cặp mắt rắn bên cạnh đang trông mong mà nhìn, cậu dừng một chút rồi đẩy một viên phỉ khác đến trước mặt đối phương.
Song Mặt Xà Nam dùng đầu lưỡi cuốn lại, đem quả phỉ nuốt xuống.
"Đói chết, ta muốn đi ăn cái gì đó, sau khi ăn no
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-ly-van-nhan-me-mot-tram-loai-phuong-phap/3538979/chuong-175.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.