Dạ Lan Song Quỷ thấy giọng nói của Tần Lãm Phong đầy vẻ cao ngạo, nộ khí bừng bừng.
Đại Quỷ Vu Phương cất giọng cười lạnh lẽo “Khặc khặc” quát:
- Xú tiểu quá ngươi chớ có ngạo mạn.
- Theo tại hạ thấy, như vậy vẫn còn khách khí lắm rồi.
- Được! Ngươi nếu thắng không nỗi hai anh em lão phu thì sao?
- Đến lúc đó, không kể là Tiếu Thiên Lục hay Đà Long Đảm không cần hai vị phải lên tiếng.
- Ngươi nói phải giữ lời đó!
- Đại trượng phu xuất ngôn như phá thạch, nhưng mà nếu như tại hạ đây thắng được hai lão tiền bối thì sao?
- Đến lúc đó, món đồ trên người của hai anh em ta đây nhất định sẽ thuộc về ngươi.
- Tại hạ nếu như thua, hai món đồ đó sẽ dâng cho tiền bối đây, còn nếunhư hai lão tiền bối thua thì cũng đừng nuốt lời là được rồi.
Tần Lãm Phong lại hỏi tiếp:
Vãn bối xin hỏi, món đồ của nhị vị tiền bối đây là gì? Đại quỷ Vu Phương tiếp lời đáp:
- Đó là hai miếng Hàn Ngọc, huynh đệ chúng ta mỗi người giữ một miếng.
- Hàn Ngọc để đánh cá?
Đại Quỷ Vu Phương nghĩ thầm:
- Để xem một tên tiểu tốt như ngươi, có thể địch lại huynh đệ chúng ta liên thủ hay không!
Nghĩ xong Đại Quỷ Vu Phương cất tiếng quát lớn:
- Được! Lão phu chiều theo ý ngươi.
- Chậm đã!
Kim Diện Bà Bà bước lên mặt hướng về phía Tần Lãm Phong quát hỏi:
- Xú Tiểu Tử ngươi dám lấy Đà Long Đảm của Quận Chúa ta ra đánh cá, nếu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-khach-vo-hinh-chuong/47695/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.