Đường Hiểu Văn đáp:
- Sư phụ! Phong bá bá và Khưu Tuấn Nhân nhất định sẽ đến, chúng ta cứ chờ một chút.
Tần Lãm Phong đưa mắt nhìn khắp Ma Cô Trì một lượt, bất giác nhìn thấyphía sau đống đá xanh bên cạnh Ma Cô Trì, dưới ánh trăng lộ ra một cáibóng, đang muốn chỉ chỗ Lão Hóa Tử xem, chợt nghe tiếng Diệu Thường ĐạoCô:
- Vị bằng hữu nào giá lâm, xin hiện thân cho, hà tất phải lấp lấp ló ló như vậy.
- Ha ha ha!
Một tràng cười khô khốc vang lên từ sau đống đá, thanh âm chưa dứt, trước mắt mọi người bỗng hiện ra một cái bóng.
Gã này thân hình cao nhỏng, ốm như khúc cây, hai mắt lún sâu, mình mặcbào trên đầu đội nón cánh chuồn, khiến người tưởng lầm là Bạch Vô Thường xuất hiện.
Diệu Thường Đạo Cô thấy hắn bước đến.
- Té ra là ngươi... ngươi không sợ bị những bằng hữu núp trên cây đây cười ngươi hay sao?
Gã mới đến khẽ hừ nhạt một tiếng, mặt hơi ửng đỏ, Tần Lãm Phong cũngthầm phục nhỡn tuyến của Diệu Thường Đạo Cô quả hơn người, thoạt nhìn đã biết trên cây có người ẩn núp.
Thanh âm của Lão Hóa Tử bỗng vang lên bên tai:
- Xú Tiểu Tử, ngươi có biết lão này là ai không?
- Vãn bối không biết.
- Đồ ngu! Nhìn tướng mạo của hắn cũng đoán ra được, hắn chính là chưởngmôn nhân của phái Trường Bạch nơi Quan Ngoại, ngoại hiệu Trại Vô ThườngTiền Tông Thọ.
- Hả!
Tần Lãm Phong đang muốn hỏi tiếp, đột nhiên bị thanh âm bên dưới ngắt lời.
Trại Vô Thường Tiền Tông Thọ lúc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-khach-vo-hinh-chuong/47692/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.