Trời sập tối, hai người đã đến Đường Liễu Trấn, tìm đếnmột quán trọ để trú ngụ qua đêm, sáng sớm mai lại tiếp tục lên đường.Sau bữa ăn tối, Khưu Tuấn Nhân mượn cớ cảm thấy khó chịu, có ý muốn đidạo một chút ra khỏi
quán trọ, rời khỏi Đường Liễu Trấn theo hướng đông mà lướt đi. Dựa vàothân pháp của y nên nói là đi tản bộ thật khiến người khó tin.
Y vốn đã có chủ ý từ trước, sau khi rời khỏi Đường Liễu Trấn phóng nhưbay đến chỗ trú ngụ của Độc Lương Trung. Kẻ mà giang hồ vẫn xưng tụngcao luyện độc, hy vọng có thể tìm ra được một hoàn độc dược giết ngườimà không để lại dấu tích, được mệnh danh là Đoạn Mạch Đơn, sau đó sẽ tìm cách tráo đổi với Hồi Nguyên Hoàn của sư huynh, mượn tay sư huynh hạđộc thủ sư phụ, như thế không những đoạt được ngôi vị chưởng môn TháiCực phái, lại còn Hồi Nguyên Hoàn, quả là nhất tiễn lưỡng nhạn.
Một lát sau, Khưu Tuấn Nhân ước chừng đi khoảng mười dặm, y lập tức đưamắt nhìn xung quanh một lượt, quả đúng như lời giang hồ đồn, cách chỗ yđứng không xa có một đám rừng trúc, trong lòng cảm thấy cao hứng, saumấy cái lắc mình, y đã vào đến bên trong, tiến đến trước một ngôi nhàbằng tranh, y ngước đầu lên nhìn, chỉ thấy trên ngưỡng cửa viết hai chữlớn Độc Lư.
Y vừa nhìn vừa lẩm bẩm:
- Giang hồ đã xưng tụng hắn là Độc Lương Trung, lẽ nào hắn lại đặt cho mình một ngoại hiệu như vậy?
Vừa suy nghĩ, y vừa bước vào trong, không lý gì đến chủ nhân có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xu-khach-vo-hinh-chuong/47684/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.