*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Sau khi con mèo mun mập mạp kêu một tiếng bén nhọn, tất cả mèo đang bái nguyệt dưới dốc đồng loạt quay đầu, mấy đôi mắt xanh biếc sáng quắt trong bóng đêm. Chúng vẫn không hề cử động, chỉ nhìn chằm chằm Trần Dương và Mao Tiểu Lỵ.
Mèo không sợ người, huống chi là mèo bái nguyệt có chút thông minh. Mao Tiểu Lỵ bị nhìn như vậy thì hơi sợ, nhích lại gần Trần Dương nói: "Anh Trần, chúng nó nhìn chằm chằm làm em sợ quá. Hay là mình rút lui trước?"
Trần Dương tiến lên một bước, đám mèo đồng loạt chuyển động tròng mắt theo bước chân của cậu. Trần Dương suy nghĩ một chút, cầm đèn pin ném vào bầy mèo. Con mèo mun kêu lớn một tiếng, đàn mèo bỏ chạy tứ tán, chớp mắt đã biến mất trong rừng cây, chỉ còn lại con mèo mun to béo phía trước.
Nó ngồi yên như cũ, hai mắt uyên ương đối diện với Trần Dương, không hề sợ hãi chút nào. Thậm chí có thể khiến người ta cảm thấy nó quá bình tĩnh, sinh ra cảm giác quái dị. Mao Tiểu Lỵ bước theo Trần Dương tiến lên, cô đến gần, nhận ra con mèo mun bèn kinh hô: "Đại Béo?!"
*Mắt uyên ương là mèo có hai màu mắt khác nhau
Đại Béo vung đuôi, liếc nhìn Mao Tiểu Lỵ, trên gương mặt của nó có thể nhìn ra vẻ cao ngạo xem thường rõ ràng. Trần Dương quay đầu hỏi cô: "Em
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xong-vao-ngo-am-duong/2312811/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.