*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trần Dương gảy gảy đồng tiền trên cổ tay, nhớ lại lời Độ Sóc nói. Sau cùng cậu đã trả lại tất cả pháp khí, cậu đã quen dùng đồng tiền, dùng món khác không thuận tay. Không trả lại mà để ở phân cục cũng không có tác dụng gì, không bằng trả về chủ cũ, sau này họ gặp hậu bối ngoan ngoãn khác lại tặng người ta.
Xe dừng trước cửa trường học của Ngỗi Tuyên, Trần Dương kéo tay áo xuống che đồng tiền trên cổ tay rồi ngẩng đầu nói: "Em xuống đây."
Độ Sóc vòng tay ra sau gáy Trần Dương, kéo cậu đến trước mặt, chuẩn xác hôn lên môi đến khi cậu không thở nổi mới thôi: "Lúc nào về? Muốn anh đến đón em không?"
Cậu dựa lên vai hắn thở dốc: "Em và Ngỗi Tuyên ngồi xe bus về được rồi."
"Cũng được." Độ Sóc xoa xoa cổ Trần Dương rồi bổ sung: "Không phải em đã biết lái xe sao? Sao không thi lấy bằng lái? Có bằng lái mới tiện đi lại."
Cậu ngửa mặt lên, tươi cười có chút nghịch ngợm: "Không thi. Sau này anh đưa đón em." Ý của cậu là không cần bằng lái xe, cũng không muốn lái xe, cậu chỉ cần Độ Sóc đưa đón cậu mà thôi. Cậu giơ tay phải, mấy ngón tay nhịp nhịp như nhảy múa từ cánh tay lên vai hắn: "Anh đưa đón em, đến khi em chết biến thành quỷ thì dùng minh xa tiếp tục đưa đón em."
"Phong Đô không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xong-vao-ngo-am-duong/2312743/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.