*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
"Tỉnh lại đi."
Giám đốc khách sạn từ từ tỉnh lại, đập vào mắt là gương mặt của Trần Dương. Vừa nhìn thấy cậu, hắn nhớ đến việc khách sạn lại xảy ra sự cố, tròng mắt lập tức trợn trắng muốn ngất lần nữa. Trương Cầu Đạo nhanh nhẹn bấm gan bàn tay phải của hắn véo tỉnh: "Muốn ngất cũng phải giải quyết cho xong rồi hãy ngất."
Giám đốc khóc không ra nước mắt, đáng thương nói: "Trong hai ngày xảy ra ba sự cố. Một người chết, hai người suýt chết, còn có cách giải quyết sao?"
Mọi người nghe vậy cũng đồng tình với hắn. Tuy khách sạn đúng là có vài vấn đề về an toàn nhưng không đến nỗi lần nào cũng xảy ra tai nạn như vậy. Nếu không phải do bọn họ - người bị Thần Sát theo dõi - vào ở khách sạn này thì nơi này sẽ không bị Thần Sát lợi dụng ra tay. Trần Dương suy nghĩ một lúc rồi nói: "Tôi sẽ nhờ Tiểu Lỵ vẽ vài lá bùa quý nhân chúc phúc ba ngày gửi đến đây."
Giám đốc khách sạn hỏi: "Dùng để làm gì?"
"Đổi vận."
Giám đốc gào khóc hô lên: "Tôi chết cho rồi!"
Những người có mặt bị tiếng gào khóc chấn động suýt bay mất hồn, đáng sợ là Ngỗi Tuyên và Oa Oa lại thấy thú vị, nóng lòng muốn gào thử. Trần Dương vội đè lại: "Trẻ ngoan không được lớn tiếng ồn ào." Sau đó cậu quay sang nói với
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xong-vao-ngo-am-duong/2312696/chuong-100.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.