Trần Dương vừa dứt lời, ánh sáng từ mấy cái điện thoại di động cũng tắt lịm, căn biệt thự chìm vào bóng tối lần nữa. Trong bóng đêm, hình như có một con quái vật rất lớn đi tới, tiếng xiềng xích va chạm vào nhau leng keng nghe phá lệ rõ ràng.
Vài giây trôi qua, di động lại khôi phục chiếu sáng. Mọi người nhìn về phía Trần Dương, lệ quỷ dưới chân cậu đã bị quỷ soa La Phong giải đi. Người nhà họ Hàn nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt La thiên sư và Lữ thiên sư nhìn Trần Dương đã hoàn toàn thay đổi, thêm vẻ kính sợ.
Người có thể triệu hồi quỷ soa của La Phong, tất nhiên năng lực hơn bọn họ rất nhiều.
Ngay cả ghen tỵ cũng ghen tỵ không nổi, chỉ có thể kính sợ.
Mao Tiểu Lỵ há to miệng trợn mắt nhìn Trần Dương, giống như lại nhận biết cậu một lần nữa.
Trần Dương thu hồi sợi chỉ đỏ buộc lại vào cổ tay rồi ngẩng đầu nói: "Không mở đèn sao?"
Hàn Gia Sơn đỡ vợ dậy ngồi xuống sô pha, nghe vậy vội nói với dì giúp việc: "Mau đi bật đèn."
Bà ta thấy lệ quỷ đã bị bắt đi bèn bò dậy đi bật đèn. Ánh đèn sáng lên, mây đen bên ngoài biệt thự tan đi, mặt trăng lại lộ ra. Lúc này bên ngoài sân, tiếng côn trùng vang lên từng trận trong mấy bụi hoa cỏ, xua tan sự yên tĩnh đến tĩnh mịch ban nãy.
Hàn Khả được Mao Tiểu Lỵ đỡ ngồi xuống sô pha, người nhà họ Hàn đồng loạt nhìn Trần Dương.
Bà Hàn vốn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xong-vao-ngo-am-duong-2/2161674/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.