Nhóm người Phùng Viễn khá bức xúc nhưng lại không có cản đảm phản bác câu nói của Khấu Tuyên Linh. Dù sao mọi chuyện cũng là do họ gây ra, mục tiêu của thứ đó cũng là bọn họ, không ai thích hợp dụ thứ đó ra hơn họ.
"Vậy... phải làm thế nào?"
Trần Dương lên tiếng: "Các cậu không cần làm gì cả, cứ sinh hoạt như bình thường là được."
Ba người không hiểu ra sao.
Cậu bèn giải thích: "Yêu tà đã xuất hiện xung quanh các cậu, nếu nó theo dõi các cậu thì sẽ lấy các thân phận khác nhau tiếp xúc với các cậu. Vì chúng nó cần tìm hiểu thói quen sinh hoạt và vòng giao thiệp của các cậu. Mấy ngày này, mọi người chỉ cần chú ý đến những người thường tiếp xúc, yêu tà sẽ lẩn trong đó."
Cát Thanh lên tiếng hỏi: "Nếu có người lạ xuất hiện thì chúng tôi cũng không nhận ra. Hơn nữa lỡ yêu tà làm hại chúng tôi thì sao?"
"Tiểu Lỵ."
Mao Tiểu Lỵ lấy bốn lá bùa trong túi ra đưa cho bọn họ: "Yêu tà ma quỷ sợ sét và lửa, chỉ cần là yêu tà, gặp bùa ngũ lôi sẽ sợ mà hiện nguyên hình, dán bùa ngũ lôi này lên người yêu tà có thể bảo vệ mọi người một mạng."
"Sau đó thì sao?"
"Chạy cho nhanh."
"..."
Mao Tiểu Lỵ nghĩ nghĩ rồi bổ sung thêm một câu: "Nhớ kêu cứu mạng thật to."
Cát Thanh lại nói: "Mấy anh không ở bên cạnh bảo vệ bọn tôi hả?"
"Vậy còn cần mấy người dụ nó ra sao?" Khấu Tuyên Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xong-vao-ngo-am-duong-2/2161665/chuong-11.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.