🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Phương di nương đangdùng đồ ăn sáng liền thấy Tô Diệu Tuyết vô cùng lo lắng từ bên ngoàichạy vào, lập tức ngồi xuống cạnh nàng, cướp đôi đũa trên tay bà ta, vôcùng giận dữ đập mạnh xuống bàn.

-“ Di nương, người còn có tâm tình ngồi đây ăn sao?”

Phương di nương có chút bất mãn nhìn Tô Diệu Tuyết một chút, dùng khăn laumiệng, đối với nha hoàn bên cạnh nói, “Các ngươi lui xuống hết đi”

Thấy dáng vẻ không nhanh không chậm của Phương di nương, Tô Diệu Tuyết càng ngày càng thấy sốt ruột.

-“ Di nương có biết chuyện gì đã xảy ra không? Hiện tại bên ngoài đều bàntán xôn xao, nói mọi chuyện Tô Tâm Li bị hại đều do một tay di nương sắp đặt đó."

Sáng sớm. khi Tô Diệu Tuyết đang chuẩn bị ăn điểm tâm,liền nghe thấy mấy nha hoàn đang bàn luận chuyện này, nói có đầu có đuôi rõ ràng, vốn nàng cũng chột dạ, sợ Phương di nương bị người bắt đượcnhược điểm, đâu còn tâm tình ăn điểm tâm nữa, vội vội vàng vàng liềnchạy tới đây thương lượng cách giải quyết với Phương di nương.

-“ Diệu Tuyết, di nương đã dạy con thế nào hả? Dù gặp chuyện gì cũng không được nôn nóng, lộn xộn, phải biết chừng mực biết không.”

Phươngdi nương vỗ vỗ tay Tô Diệu Tuyết, chuyện Tô Diệu Tuyết vừa nói, sợ đãtruyền khắp Kinh Lăng, hạ nhân Thừa Tướng phủ cũng ồn ào như vậy, sao bà ta có thể không biết chứ?

Vốn dĩ bà ta cho rằng yến tiệc tối qua kết thúc, mọi chuyện coi như giải quyết xong, không nghĩ tới mới có một đêm, chuyện này lại náo loạn lớn như vậy. Tô Tâm Li tối quá trời vừasáng liền về tiểu viện Li Tâm nghỉ ngơi, nơi đó có rất nhiều cơ sở ngầmbà ta sắp đặt, nếu như nha đầu kia làm, bà ta nhất định sẽ nhận được tin tức đầu tiên. Tô Tâm Li……

Phương di nương trong lòng hừ lạnh một tiếng, con nha đầu nhát như chuột, lại không có đầu óc kia sao có thểgây náo động. Cả bà ta và Tô Diệu Tuyết đều không chút nào nghĩ tới khảnàng này. Nhưng tin tức lại có thể truyền nhanh như vậy, rõ ràng cóngười cố ý gây chuyện, ngoại trừ đám người phủ Định Quốc Công hay quảnviệc không đâu kia thì còn có thể là ai khác, đáng chết, chờ khi nữ nhicủa nàng làm hoàng hậu. xem bọn chúng dám càn rỡ thế nào!

-“ Dinương, mọi thứ vốn là của ta, rõ ràng ta mới là trưởng nữ của Thừa tướng phủ, tại sao trong mắt người ngoài, ta là cô nhi, ngay cả thứ nữ như Tô Tịch Nguyệt cũng không bằng."

Tô Diệu Tuyết căm giận hừ mộttiếng, nếu như Phương di nương không thể trở thành chính thất, đời nàynàng ta cũng chỉ có thể là một dưỡng nữ, nàng cũng mười bốn tuổi, đã đến tuổi thành hôn, bảo nàng sao không vội vã lo lắng đây?

-“ Dinương không phải đã nói sao? Loại hoa tối qua thái tử đưa tới rất quýhiếm, căn bản không có người nào biết, tại sao Tô Tâm Li lại biết, hơnnữa so với ta càng rõ hơn?”

Nghĩ tới chuyện này, Tô Diệu Tuyết càng thấy tức giận. càng thấy Phương di nương vô dụng bất tài. (con cái hỗn láo quá cơ!!!)

-“ Đều tại tiện nhân Tô Tâm Li kia đột nhiên xuất hiện, cướp đi mọi thứ thuộc về ta, còn hại ta bị phụ thân đánh.”

Tô Diệu Tuyết đưa tay lên sờ sờ mặt, đến tận giờ, má của nàng vẫn còn đau rát, từ nhỏ tới lớn đây cũng là lần đầu tiên nàng bị Tô Bác Nhiên đánh, lại ở ngay trước mặt bao nhiêu quan khách, làm nàng tức giận cả đêmkhông thể ngủ được.

-“ Tiện nhân kia vận may thật tốt, bị bắt cóc còn có thể được Lục hoàng tử làm anh hùng cứu mỹ nhân.” ( tốt vậy sao???)

Giọng điệu Tô Diệu Tuyết nồng đậm ghen tỵ, Phương di nương cũng không trả lời nàng, bà ta cảm thấy vận may của Tô Tâm Li không phải tốt bình thường,quả thật giống miếng thịt từ trên trời đột nhiên rơi xuống.

Chuyện Tô Tâm Li và Lục hoàng tử nói kia, bà ta cũng không hoàn toàn tintưởng, nhưng hiện tại, người bà ta phái đi đều đã chết, căn bản bà tacũng không thể nào biết chân tướng mọi chuyện.

-“ Di nương, người nhất định phải hảo hảo nghĩ biện pháp.”

Tô Diệu Tuyết kéo cánh tay Phương di nương, lắc lắc làm nũng, “ Đều do đám Phương ma ma, còn bọn hạ nhân không hiểu chuyện, bọn họ hầu hạ bên cạnh di nương, ta lại thân thiết với di nương, ta biết bọn họ đau lòng ta,không chịu nổi kẻ làm cô nhi như ta bị tiểu thư coi thường, nhưng bọn họ không nên vu hại tiểu thư như vậy a.”

Phương di nương nhìn bộdáng tiểu nữ nhi của Tô Diệu Tuyết. làm gì còn vẻ ghen tỵ chua ngoa nữa, thỏa mãn cười ra tiếng, bà ta đã nói mà, nữ nhi một tay Phương Tĩnh Dinày dạy dỗ sao nha đầu Tô Tâm Li không cha thương không nương dạy có thể so sánh được.

Nữ nhi của bà ta tương lai sẽ trở thành Vương phi, thành Hoàng hậu, nếu không có đầu óc, sao có thể đứng vững trong thâmcung ăn thịt người kia được?

Tô Diệu Tuyết ác độc có tâm kế, bà ta không cảm thấy không thích hợp, trái lại vô cùng yên tâm thỏa mãn.( cách dạy con có một không hai trên đời)

-“ Diệu Tuyết, con yên tâm, những người kia cũng đã chết rồi, không cóchứng cớ, còn nha đầu Thu Hoài vô dụng kia, di nương sẽ xử lý tốt. Người của phủ Định Quốc Công muốn mượn cớ này đẩy ta xuống đài, chính là mơhão, di nương không những triệt để dọn dẹp chuyện này, hơn nữa còn đểmấy kẻ hạ nhân thương tiếc con, tiếp tục làm tay sai cho chúng ta.” Đếnlúc đó, bọn họ nhất định càng thêm trung thành vì nàng bán mạng.

Phủ Định Quốc Công khó chơi thì thế nào? Tô Tâm Li và cả nương nàng ta lòng dạ mềm yếu như đậu hũ, dễ dàng đối phó, hơn nữa Thừa tướng cũng biết,có hắn che chở, chuyện này chẳng thể nào gây sóng gió ở Thừa tướng phủđược.

Tô Diệu Tuyết vừa nghe, hai mắt đột nhiên sáng rực, “ Di nương, người đã nghĩ ra kế sách sao?”

Phương di nương gật gù, “ Còn hai tháng nữa là tới lễ hội hoa( cảm ơn bạn linhlunglinh đã giúp mình tìm hiểu đoạn này nha),con hãy chuẩn bị tốt cho lần này, cha con cũng đã hứa, chờ qua ba nămtang kì của Trình Lập Tuyết, lập tức để ta trở thành Thừa tướng phunhân, đến lúc đó trưởng nữ Thừa tướng phủ chính là con, nếu trong lễ hội hoa năm nay con đạt được danh hiệu đệ nhất, còn sợ Tô Tâm Li trèo lênđầu con sao?”

Phương di nương tiếp tục vỗ tay Tô Diệu Tuyết, ngữđiệu trịnh trọng nói, “ Lúc này, Tô Tâm Li vẫn còn giá trị lợi dụng, nếu con muốn trở thành thiên kim tiểu thư chân chính của Thừa tướng phủ,hiện tại tuyệt đối không được đắc tội nha đầu kia, phải lấy lòng nó, con nhìn di nương đó, lúc trước tất cả mọi người không phải đều chỉ biếttới Trình Lập Tuyết sao? Kết quả thế nào? Mọi chuyện nàng ta làm chẳngqua dải đá lót đường cho chúng ta sao. Tô Tâm Li đối với con cũng vậy.hiện tại nếu chúng ta không nhìn mặt mũi Tô Tâm Li, nó lại có phủ ĐịnhQuốc Công làm hậu thuẫn, mà Định Quốc Công là ai, tính tình của bọn họcon cũng biết, nếu như giờ bọn họ liều lĩnh phản đối cha con lập dinương làm chính thất, dù hoàng đế nhúng tay vào cũng vô dụng.”

Ngoài Tô Diệu Tuyết, còn có Chí Minh, Chí An, nếu như hai nhi tử của bà ta có người phủ Định Quốc Công và Thừa tướng hỗ trợ, nhất định đường làm quan thênh thang rộng mở. Nhưng người phủ Định Quốc Công nhất định sẽ khôngtự dưng mà giúp, lại vô cùng chán ghét bà ta, chuyện này, cũng chỉ có Tô Tâm Li mới giúp được. ( đây chính là đimột bước tính mười bước, bảo sao kiếp trước có thể cướp chồng, giết conngười ta được, cũng không phải dạng vừa đâu)

-“ Tất cảphải chờ tới khi di nương trở thành chủ mẫu của Thừa tướng phủ, đến lúcđó, con muốn làm sao dằn vặt Tô Tâm Li cũng được, dù có giết chết nó đểhả giận, di nương cũng có biện pháp che giấu giúp con. ( Sợ thật đó, chưa biết ai giết ai đâu?)

Phương di nương cười lạnh, Trinh Lập Tuyết là cái gai trong mắt, đã bị bà taloại trừ, còn Tô Tâm Li cái gai trong thịt, sớm muộn gì cũng bị bà tarút sạch cả gốc lẫn rễ, nhưng trước đó bà ta sẽ đem giá trị của Tô TâmLi vắt kiệt hết.

-“ Di nương, chờ tương lai con trở thành mẫunghi thiên hạ, nhất định cố gắng hiếu thuận người, con sẽ để hoàngthượng phong người làm nhất phẩm cáo mệnh phu nhân, để tất cả các phunhân kia phải coi trọng mặt mũi của người.”

Một đời mọi chuyệnxuôi lọt, Tô Diệu Tuyết cũng đã hứa hẹn. mẹ con hai người lợi dụng TôTâm Li làm bàn đạp, nguyện vọng đạt được như ý, nhưng đời này______( dù sao hai mẹ con nhà kia cũng đủ khôn khéo, còn Tô Tâm Li cũng một đời ngu ngốc, không thể xóa bỏ được)

-“Chỉ được cái dẻo miệng. được rồi, cha con vào triều cũng nhanh trở lại, chúng ta mau tới thư phòng thỉnh tội với cha con.”

Trên đường trở về, Tô Bác Nhiên nghe được lời đồn đại trên đường cái, vừatới thư phòng, liền thấy một đám người quỳ ở đó, dẫn đầu là mẫu tửPhương di nương và Tô Diệu Tuyết.

Hai người đem nguyên nhân và mụ đích nói một hồi, Tô Bác Nhiên nghe xong giận tái cả mặt, đặc biệt khinhìn thấy dấu tay còn rõ ràng trên mặt Tô Diệu Tuyết, trong lòng càng hổ thẹn, càng giận tới mức không có chỗ phát tiết, tất cả do Tô Tâm Li vàTrình Dục Phàm, nếu không phải bọn họ hùng hùng hổ hổ dọa người, hắn sao có thể ra tay đánh Tô Diệu Tuyết? Hắn với Phương di nương tỉ mỉ tínhcách lâu như vậy, chính vì danh tiếng của Tô Diệu Tuyết, vì nữ nhi củahắn dải đường, hết thấy mọi chuyện, vì xuất hiện Tô Tâm Li, hoàn toàn bị phá hủy.

-“ Mau gọi tiểu thư tới thư phòng cho ta!”

ĐượcTô Bác Nhiên đỡ đứng dậy, Phương di nương và Tô Diệu Tuyết nhìn thấydáng vẻ giận dữ này của ông, trong lòng không cưỡng nổi đắc ý, hai người cụp mắt đứng đối diện, đáy mắt xẹt qua một tia độc ác.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.