Tô Tâm Li vô cùngđáng thương tựa trong lòng Tô Bác Nhiên, mắt sắc bén hơi liếc về phíacửa hậu hoa viên, lọt vào tầm mắt một gương mặt quen thuộc-------ma matâm phúc của Phương di nương.
Nàng ta cúi người, tiến tới chỗPhương di nương không biết nói câu gì đó, nét mặt Phương di nương hiệnlên tia hiểu rõ, ánh mắt nhìn Tô Tâm Li lộ vẻ hung tàn đắc ý,
Phương di nương lấy khăn lụa lau lau khóe miệng, đứng lên, dịu dàng đến trướcmặt Tô Tâm Li, nắm tay nàng, đưa nàng từ trong lòng Tô Bác Nhiên khéoléo khéo ra, nhìn trên nhìn dưới, tựa hồ xác nhận cái gì, một lúc lâumới thở phào nhẹ nhõm, nụ cười trên mặt cũng mở rộng.
-"Li Nhi không có chuyện gì, vậy ta liền yên tâm ."
Tô Tâm Li khẽ chau mày, bỏ qua tay Phương di nương, quay đầu lại nhìn TôBác Nhiên, giật mình nói, "Cha, Phương di nương khi nào được phù chính(làm chính thê) , nữ nhi sao lại không được biết?"
Người tham gia tiệc rượu đều đang chăm chú nhìn bên này, thanh âm của Tô Tâm Li cũngkhông nhỏ, khách mời tự nhiên cũng nghe thấy, nhìn Phương di nương và Tô Bác Nhiên tràn đầy miệt thị cùng xem thường.
Dựa theo quy địnhcủa Lưu Ly quốc, chính thê sau khi qua đời có thể tái giá, nhưng dinương lên phù chính nhất định phải qua ba năm tang kì, Trình Lập Tuyếtmất chưa tới ba năm, Phương di nương cũng không thể làm chính thê.
Yến tiệc như hôm nay, bình thường chỉ có chính thê mới có tư cách tham dự,một tiểu thiếp không hơn không kém
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoay-chuyen-van-menh/2290810/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.