* Địa vị thấp nên đưa ra yêu cầu thấp.
"Trong lòng tôi, con gái là bảo vật vô giá, làm sao có thể dùng tiền tài so sánh."
Lữ Ngọc Thanh nghe được Tiêu Hoành Vĩ nói, biểu hiện rất tức giận: "Tôi chỉ thiết kế ra một hạn mức. Nếu có người đưa ra 1 triệu tiền mặt mà Tiểu Ngư Nhi không thích, tôi là mẹ ruột con bé mà có thể ép buộc sao?"
"Vậy tôi hỏi bà."
Lão Tiêu đưa ra một vấn đề mấu chốt: "Nếu sau này, Trần Hán Thăng thật sự đưa cho Tiểu Ngư Nhi 1 triệu, mà Tiểu Ngư Nhi lại thích cậu ta, vậy chúng ta làm sao phản đối?"
Tiêu Hoành Vĩ tưởng rằng vấn đề này có thể làm khó vợ mình. Không ngờ, Lữ Ngọc Thanh chớp chớp mắt, ngạc nhiên nói: "Nếu là vậy, sao chúng ta còn phải phản đối?"
"..."
Lão Tiêu cứng đờ người. Bây giờ, lão còn chưa biết có nên nói cho Lữ Ngọc Thanh, tên chó chết Trần Hán Thăng kia đã từng đùa giỡn với con gái cưng của bọn họ hay không? Một chân đứng hai thuyền, ở nhà cờ đỏ không đổ, bên ngoài ngập trời cờ bay phấp phới...
Tiêu Hoành Vĩ sợ, nếu mình nói thật. Trần Hán Thăng ăn chén canh gà kia, nói không chừng có thể bị hạ độc bằng mấy liều thuốc chuột.
"Nhưng 1 triệu, cậu ta không có khả năng thực hiện. Trần Triệu Quân cũng không phải Bill Gates, không thể đưa ra nhiều tiền như vậy. Trần Hán Thăng lập nghiệp bằng hai bàn tay trăng, muốn kiếm nhiều tiền như vậy thật sự rất khó."
Lữ Ngọc Thanh nói xong câu này, lập tức bước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469991/chuong-201.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.