Dịch: Gia Cát Nô
"Ai dám nói cậu đần đây. Chẳng qua có hơi tồ tồ chút thôi, nhưng cũng có phúc của người tồ mà."
Trong lòng hắn nhủ thầm.
Tâm ý của Thẩm Ấu Sở chẳng qua là muốn, trong thời khắc khó khăn nhất có thể liên lạc được với Trần Hán Thăng. Bởi vậy, Trần Hán Thăng chẳng có lý do gì từ chối yêu cầu này.
Nhưng hắn cũng biết, chiếc sim điện thoại này sẽ tạo cho hắn rất nhiều ràng buộc.
"Thật là nhớ quãng thời gian trước kia không có điện thoại."
Trần Hán Thăng liếc nhìn về phía Thẩm Ấu Sở. Cô ấy đang loay hoay không biết nên để chiếc máy nhắn tin ở đâu, để trong túi thì sợ bị ép hỏng mất, bỏ trong túi áo thì sợ bị mất. Cô còn nhìn về phía Trần Hán Thăng, với hi vọng nhận được lời tư vấn hợp lý.
Trần Hán Thăng bĩu môi: "Để ở đâu cũng được mà, mất thì mua cái mới."
Làm sao Thẩm Ấu Sở có thể làm vậy được. Cuối cùng, cô lại lấy chiếc hộp đựng ra, bỏ chiếc máy nhắn tin gọn gàng vào đấy, lúc này mới yên tâm được.
Trần Hán Thăng đưa tay qua, nhéo khuôn mặt trắng nõn của Thẩm Ấu Sở: "Ưng ý chứ, sau này tha hồ mà kiểm soát."
Thẩm Ấu Sở còn chưa rõ lắm "kiểm soát" cái gì, ánh mắt lộ ra sự mơ hồ, một lát sau mới nhỏ giọng nói: "Đừng xoa nữa, đau..."
Lúc này Trần Hán Thăng mới thoả mãn mà buông tay ra. Hắn nhìn đồng hồ rồi nói: "Đêm nay chúng mình đi chơi đi. Chút nữa tại trung tâm đại học có chiếu phim."
Thẩm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469938/chuong-150.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.