Dịch: Gia Cát Nô
"Mẹ, con khuyên người nên tỉnh táo lại."
"Có nhiều bạn học ở đây như vậy, mẹ có thể giữ lại cho con chút mặt mũi được không?"
"Trần tiên sinh, ngài cần ngăn vợ của ngài lại đi."
...
Trong đầu Lương Mỹ Quyên luôn mong chờ cái cảnh hai mẹ con ôm nhau sau thời gian dài không gặp, ít ra cũng là vài lời hỏi han, nhưng không thể ngờ câu đầu tiên mà thằng nhóc vương bát đản này nói ra lại là dục mình về nhà.
Lương thái hậu cũng không phải loại người chỉ biết ăn chay, không nói hai lời chuẩn bị cho Trần Anh Tuấn "some color see see". (Cho biết tay)
Trần Hán Thăng thuộc dạng tính khí thất thường. Thời điểm hiện tại, chỉ có mình Lương Mỹ Quyên mới trị được hắn mà thôi.
Cao Gia Lương đứng cạnh làm bộ khuyên can, nhưng trong lòng không ngừng tính toán để ngăn không cho Trần Hán Thăng chạy mất. Tên này nhìn thấy Trần Hán Thăng giống kiểu chuột bị mèo vờn thế này thì vô cùng sung sướng.
Cuối cùng, vẫn là lời nói của Tiêu Dung Ngư có tác dụng nhất.
"Dì Lương, ý tiểu Trần là ngài đã mua vé chưa? Nếu chưa mua vé thì từ từ hãy mua, hãy ở lại Kiến Nghiệp chơi vài ngày mới được."
Tiêu Dung Ngư nhìn Trần Hán Thăng hỏi: "Có đúng không?"
Trần Hán Thăng ném cái nhìn về phía Tiêu Dung Ngư, sau đó vội vàng gật đầu: "Con chính là có ý đó. Bố mẹ còn chưa ăn cơm trưa phải không? Để con đi mua cho hai người."
Lương Mỹ Quyên nghe được những lời này mới xuôi xuôi, hừ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469857/chuong-69.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.