Dịch: Gia Cát Nô 
Trần Hán Thăng thật vất vả lắm mới ổn định được mấy thằng dâm tặc phòng 602. Sau đó, Trần Hán Thăng cầm lấy tờ khai "đăng ký suất trợ giúp sinh viên nghèo có hoàn cảnh khó khăn" đi bên cạnh Thẩm Ấu Sở, không nói lời nào mà lập tức ngồi xuống. 
Thẩm Ấu Sở đang ngồi ôn lại bài tập, cô nàng tưởng bạn cùng phòng đến ngồi, nên ngẩng đầu lên nhìn thì thấy người bên cạnh là Trần Hán Thăng. 
Tướng ngồi của Trần Hán Thăng cũng không tử tế gì, tay chống cằm, nghiêng đầu nhìn chằm chằm vào Thẩm Ấu Sở: "Tớ vài ngày không có lên lớp, cậu có nhớ tớ hay không?" 
Thẩm Ấu Sở không ngờ tới Trần Hán Thăng lại to gan như vậy, ngay trước mặt các bạn cùng lớp mà có thể nói ra những lời như vậy. Khuôn mặt đỏ lên, sau đó nhỏ giọng nói: "Cậu có thể hay không đứng đắn một chút." 
"Tớ có chỗ nào không đứng đắn, đây chính là những lời nói nghiêm túc nhất." 
Trần Hán Thăng cầm lấy quyển sách giáo khoa của Thẩm Ấu Sở lên đọc, trong đó đều là những chữ viết lít nha lít nhít ở những nội dung trọng điểm, nên lập tức nói: "Trước kỳ thi, tớ cần người trợ giúp, cậu nhất định phải giúp tớ đấy." 
Thẩm Ấu Sở không lên tiếng, làm như không nghe thấy gì. 
"Cậu nghe được không?" 
Trần Hán Thăng lặp lại lần nữa. 
"Biết, biết rồi." 
Thẩm Ấu Sở sợ làm cho những người khác chú ý, nên cuống quít gật đầu đồng ý. 
Trong thời gian nghỉ giữa tiết, Hồ Lâm Ngữ đang đứng ngoài hành lang, nhìn thấy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469835/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.