Dịch: Gia Cát Nô
Trần Hán Thăng thuyết phục xong các bạn cùng phòng. Hắn chuẩn bị thay quần áo thì thấy khắp người mồ hôi dính nhơm nhớp, có lẽ thời gian dọn dẹp vệ sinh cũng tương đối dài nên mới sinh ra nhiều mồ hôi như vậy.
“Mình đi tắm cái đã, chờ hai phút nhá.” Trần Hán Thăng cau mày nói.
Dương Thế Siêu cùng Quách Thiếu Cường đang háo hức muốn đi, trong lòng đang sốt sình sịch cả lên, vội phàn nàn: “Nhanh mẹ lên, lắm chuyện vãi chưởng.”
“Bố mày đường đường là trưởng phòng, chờ một chút cũng không được à?”
Trần Hán Thăng mắng một câu, cầm quần áo bước vào nhà tắm.
Đợi đến khi tiếng nước chảy của vòi hoa sen vang lên, Dương Thế siêu mới lẩm bẩm: “Mình vẫn còn là lão đại của phòng mà!”
Mọi người trong phòng đều nghĩ chút nữa ra ngoài buông thả một chút. Những người trong phòng 602, dù cho lúc trước phản đối hay là đồng ý việc đi ra ngoài, thì giờ này những hormon adrenaline* đang dần tác dụng lên những dây thần kinh giao cảm, tạo cho bọn này cảm giác hưng phấn.
(Đây là loại hormon kích thích dây thần kinh cảm giác, xuất hiện khi người ta hưng phấn, hay là khi buồn… nói chung cảm xúc lên cao là xuất hiện.)
Bởi thế cho nên trong ký túc xá thường xuyên náo nhiệt, cho dù vừa rồi hai người Dương Thế Siêu cùng Kim Dương Minh có chút mâu thuẫn, thì giờ phút này không một tiếng động đang dần hòa giải.
Trần Hán Thăng tắm rửa rất cẩn thận sạch sẽ. Đây là đại học thành phố Giang Lăng, cái gì cũng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469804/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.