Dịch: Gia Cát Nô
Nếu đi bộ từ trung tâm đại học Khoa học và Kinh Tế đến ký túc xá nam thì mất tầm mười lăm phút đồng hồ. Dọc theo đường đi này, Trần Hán Thăng không ngừng nhìn trái liếc phải, không để cho con mắt của mình ngừng nghỉ một giây phút nào.
Quá nhiều nữ sinh xinh đẹp.
Các nữ sinh trung học mặc dù họ rất đơn giản, nhưng hầu như ai cũng đều tập trung vào việc học hành nên không để ý vào mấy việc làm đẹp, cộng vào đó nữa chính là lúc nào cũng khoác lên mình bộ đồng phục rộng thùng thình. Trừ trường hợp giống như Tiêu Dung Ngư ra, không thì rất khó tìm ra được một cô gái xinh đẹp.
Còn những cô gái bắt đầu chân chính bước vào xã hội, đã có công việc của riêng mình, thì lúc đó đã biết cách làm cho bản thân trở nên xinh đẹp hơn, cả về cách ăn mặc lẫn cách trang điểm. Nhưng lúc này, họ đã có kinh nghiệm về tình yêu rồi, khi đó cách nói chuyện và làm việc đã có sự ‘tính toán’.
Sao lại gọi là ‘tính toán’, thẳng thắn mà nói đó là trước khi đến với tình yêu sẽ là sự thực dụng. Thực dụng ở đây là gì đó chính là tiềm lực gia đình, vẻ bề ngoài, còn khả năng phát triển sau này… mọi thứ đều phải mang ra cân đo đong đếm rồi mới đến tình yêu, nó thuộc về chủ nghĩa ‘bóc bánh trả tiền’.
Cho nên độ tuổi đẹp nhất chính là thời sình viên. Những nữ sinh có thể tự do yêu đương, và quan trọng hơn họ vẫn tin tưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xoa/4469802/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.