Bây giờ tình hình giống như mũi tên đã đặt lên cây cung, Mạc Thành Kiêu không thể không bắn đi, nhiều người ở đây chứng kiến như vậy, Ninh Chiêu Nhiên lại mở mồm nói muốn quyết một trận sống chết với hắn, nếu hắn nói không, không chỉ có một mình hắn bị mất hết mặt mũi, mà ngay cả thể diện của cha hắn cũng không biết giấu đâu cho phải? Không vì hắn thì cũng phải vì cha hắn mà đấu một trận, hắn giơ tay ngụ ý bảo những người mọi người phía sau tránh ra, cũng như đồng ý với đề nghị của Ninh Chiêu Nhiên.
Khóe miệng Sở Lương Âm cong lên, hiện ra nụ cười lạnh lẽo, không biết từ lúc nào Gia Cát Vô Phạm đã đứng bên cạnh nàng, hơi thở lãnh đạm, ánh mắt đầy lo lắng, chứng tỏ hắn không muốn nhìn thấy ai bị thương hay tử vong.
“Nhất định phải như thế sao?” Gia Cát Vô Phạm nhẹ nhàng hỏi.
Đuôi lông mày Sở Lương Âm vểnh cao, “Là hắn tự tìm đến.” Lời nói vô cùng lạnh lùng, giống như Mạc Thành Kiêu tự chui đầu vào thì hắn nhất định sẽ chết.
Gia Cát Vô Phạm khẽ lắc đầu thở dài, thấy thương xót cho tình cảnh trước mặt, hắn không muốn nhìn thấy bất luận kẻ nào thương vong ở trước mặt hắn, tuyệt đối không muốn nhìn thấy.
“Gia Cát, tốt nhất huynh không nên xen vào chuyện của người khác.” Đôi mắt Sở Lương Âm vẫn nhìn chằm chằm về phía trước, giọng nói rất nhỏ, nhưng không lời nào Gia Cát Vô Phạm không nghe rõ, Gia Cát Vô Phạm than nhẹ một tiếng, ánh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-su-thuc-kiem-che/3044100/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.