Lâm Vũ Chi hất tay Đường Hành Thiên ra: “Bạn cùng phòng của tôi, nhưng tôi không nghĩ cậu ấy cố ý.”
Lúc đầu Lâm Vũ Chi cũng rất giận, cậu chưa bao giờ gặp người nào vô lý như thế, ngay cả ở trường cấp ba dù bạn cùng lớp có thiểu năng đến đâu thì họ cũng nói được một lý do chính đáng.
Về phần Miêu Bân, nói là xung đột lợi ích nhưng khi đăng ký vào hội học sinh thì học không học cùng khoa nên không có cái gọi là cạnh tranh, nếu xếp hạng chuyên ngành học bổng thì vẫn chưa đến lúc, bây giờ chỉ mới vài tuần kể từ lúc khai giảng năm học mới.
Lâm Vũ Chi nắm tay đối phương không thả, ngước mắt lên liền nhìn vào ánh mắt Miêu Bân.
Quanh những người bạn học hay thậm chí trong mắt Triệu Lương thì Miêu Bân đến đây vì Lâm Vũ Chi. Từ lâu Triệu Lương đã cho rằng Miêu Bân ghét Lâm Vũ Chi vì cậu được vào hội học sinh, còn cậu ta thì không xin vào được.
Và ngay khi Lâm Vũ Chi nhìn thấy ánh mắt đó, cậu đã bác bỏ mọi suy đoán trước đó của Triệu Lương.
Đôi mắt trống rỗng vô hồn đó của Miêu Bân như phủ một lớp sương mù dày đặc không nhìn thấy điểm cuối, cũng không thấy bất cứ ánh sáng nào.
Sâu thẳm và u ám, như thể rơi vào một cái giếng không đáy, cả tiếng vọng lại cũng không.
Đường Hành Thiên nghe Lâm Chi Vũ nói xong, một lúc sau mới đáp lại: “Tốt nhất em hãy nói chuyện này cho trợ giảng, tối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-nguoi-dung-theo-duoi-ta/3532678/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.