Ngọc My khi sửa soạn xong xe của Ngọc Phúc cũng tới. Ngồi trong xe thấy cô không nói gì Ngọc Phúc mở lời trước.
- 5 năm bên Mĩ như thế nào? Từ khi qua bên đó em cũng chẳng liên lạc gì cả.
Ngọc My nhìn cảnh vật bên ngoài không nhanh không chậm đáp.
- Cuộc sống của em vẫn nhạt nhẽo vậy thôi, nhưng ít ra không cảm thấy áp lực.
Ngọc My từ trước tới giờ vẫn luôn kiệm lời ngay cả anh cô cũng rất ít nói, lời nói của cô cứ như vàng vậy. Ngọc Phúc thở dài ngập ngừng một lúc anh nói
- Tại sao em lại quyết định trở về.
Ngọc My nhắm mắt lười biếng nghiêng người.
- Thực hiện lời hứa.
Ngọc Phúc ngơ ngác trước lời nói của cô, thực hiện lời hứa? lời hứa gì?
Ngọc Phúc cũng không muốn hỏi nên im lặng. Thấy anh im lặng Ngọc My cũng chẳng nói gì hết ngồi một lúc thì cũng tới nơi. Cả hai bước xuống xe cùng nhau vào nhà, đối với cả hai người nơi nhà chẳng phải nhà họ, từ khi Ngọc My đi Mĩ thì Ngọc Phúc cũng chuyển ra ngoài sống rất ít khi về đây trừ khi có việc gấp. Cả hai bước vào nhà được người hàu cung kính chào đón, từ bên trong một ông lão khoảng chừng 60 tuổi bước ra chào họ, ông ấy là quản gia trong nhà, ông đối xử với Ngọc My và Ngọc Phúc rất tốt nên họ cũng coi ông là một phần trong nhà.
- Mừng cô chủ, cậu chủ về mọi người đang trong nhà chờ hai người.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2975367/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.