Bầu không khí trên xe vô cùng ảm đạm, không ai chịu mở lời trước, mỗi người đều có những suy tư riêng của mình.
Về tới biệt thự cũ, Trần Ngọc My nhanh chóng bước vào nhà, còn Trần Ngọc Phúc đi cất xe, từ khi Trần Ngọc My về thì anh vì không an tâm cô sống một mình nên cũng dọn qua sống với cô.
Trần Ngọc My ngâm mình trong bồn tắm, làn nước ấm khiến cô dễ chịu hơn. Trân Ngọc My ngâm mình trong nước rất lâu mới chịu ra ngoài. Nằm trên giường, Trần Ngọc My trằn trọc mãi chẳng thể ngủ được, thực chất từ hồi mẹ mất cô cũng chưa từng có một giấc ngủ nào ngon lành và đêm nay cũng không ngoại lệ.
Trần Ngọc My ngồi dậy khoác thêm chiếc áo mỏng bên ngoài rồi ra vườn hoa. Hương thơm của những bông hoa ngào ngạt xông vào mũi cô, cô thể cô như bị những hương thơm đó cuốn vào. Vì trước đây mẹ cô rất thích hoa nên đã trồng rất nhiều hoa trong vườn, cô nhìn thấy những bông hoa hồng dưới đất, cô bước tới chạm vào những cánh hoa mềm mại. Những kí ức trước đây lại vô tình ùa về đây.
Khoảng thời gian Trần Ngọc My chỉ mới 10 tuổi, cô đang chăm chú vẻ những bức tranh, tuy còn rất nhỏ nhưng do được di chuyền từ mẹ mà khả nẳng vẻ của cô vô cùng tốt.
Trần Ngọc My bỗng nhìn thấy mẹ cô đang hậm hụi làm gì đó, cô tò mò chạy tới thì thấy mẹ cô đang trồng một vài cây hoa hồng. Đức Hạnh nhìn thấy cô liền vui vẻ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974937/chuong-24.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.