Sau một hồi luyên thuyên, Hoàng Trung dăn người làm nấu cơm, rất nhanh đồ ăn đã được bày ra.
Lâm An ra dáng hiền thục, chạy lại muốn bưng bê dù cho Hoàng Trung không muốn để cô ta đụng tay nhưng vì muốn lấy lòng nên cô ta phải làm.
Lâm An xới cơm trong lòng nghĩ thầm xưa nay cô ta chẳng phải làm mấy cái này dù cho nhà cô ta chẳng giàu đến mức nhức tiếng nhưng ít nhất cũng được coi là khá giả, nếu không phải vì lấy lòng lão già thì còn lâu mới đụng tới.
Đang bực bội trong lòng thì Hoàng Trung chống gậy xuống bàn ăn, thấy thế Lâm An liền điều chỉnh lại biểu cảm.
'' Con mời ông ăn cơm''
'' Ayza con bé này, cứ để cho họ làm là được rồi''
'' Thế thì sao được chứ ạ, với lại ở nhà con cũng hay làm mấy này lắm''
Hoàng Trung gật đầu hài lòng.
Lâm An nhìn ra ngoài cửa biểu cảm ngại ngùng hỏi.
'' Hoàng Phong không về hả ông''
'' Nó nói chút nữa nó sẽ về chúng ta cứ ăn trước''
Lâm An nắm chặt đũa nghĩ ngợi gì đó, bắt gặp được biểu cảm đó Hoàng Trung liền nói.
'' Con mau ăn đi, ta đã kêu nó rồi rất nhanh nó sẽ về thôi, con đừng buồn nó nhiều việc con cũng biết mà''
'' Dạ ông''
Ăn được một miếng Lâm An lại nghĩ gì đó nói
'' Ông ơi, lần trước con có gặp Trần Ngọc My''
Hoàng Trung đang ăn liền ngừng lại hỏi
'' Con gặp nó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-mot-lan-yeu-em/2974851/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.