Hôm nay cô suy nghĩ mãi có nên đi gặp anh hay không thì đến giờ ăn trưa Cố Phong Thần lại gọi cô vào phòng làm việc. \- Trưa nay đi ăn cùng tôi nhé.
Cô suy nghĩ một lát thì từ chối.
\- Xin lỗi nhưng hôm nay tôi có hẹn mất rồi.
\-Vậy sao , thế thôi để lần khác vậy. Anh đang cảm thấy hơi thất vọng vì mình bị từ chối nhưng cũng đành thôi.
Giờ nghỉ trưa cô bắt xe đến quán Coffee C nơi đó thời còn đi học cô và anh ta thường hay lui đến. Đẩy cửa bước vào cô đã nhìn thấy Hoắc Kiến Kiêu ngồi ở bàn anh đang mân mê cốc nước có vẻ rất suy tư . Bước lại gần, cô ngồi xuống phía đối diện.
\- Em đến rồi Sao em uống gì để anh gọi.
\- Thôi có gì nói thẳng đi , tôi còn phải về làm việc .
\- Vậy dạo này em sống có ổn không?
\- Từ lúc anh đi thì tôi sống ngày nào cũng ổn, ăn càng ngon ngủ càng tốt.
Hoắc Kiến Kiêu nắm lấy tay cô với ánh mắt đầy hối hận và bi thương.
\- Tiểu Y, anh xin lỗi em , xin lỗi vì đã tổn thương em . Nhưng em có thể cho anh một cơ hội để chuộc lại lỗi lầm không??
Cuối cùng thì cô cũng đã nghe được câu nói đó. Trong lòng dâng lên nỗi xúc động làm mắt cô dần mờ hơi nước.
\- Anh nói hay nhỉ , trong tình yêu khi đã phản bội thì chỉ cần một lời xin lỗi là có thể bỏ qua sao.
\- Tiểu Y, anh thật sự biết
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-khong-o-ben-em-som-hon/1924087/chuong-13.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.