-Người gì đâu mà háo sắc bỏ quên cả chồng, trông anh đẹp trai ngời ngời thế này mà.
\- Thôi đừng có mà tự luyến nữa. Em đi ngủ đây.
Triệu Y nằm xuống cái là ngủ luôn, từ lúc mang bầu cô ngủ rất nhiều, thời gian hầu như chỉ để ngủ. Cố Phong Thần ngồi làm việc không thể tập trung mà cứ chốc chốc phải ngẩng lên nhìn cô vợ nhỏ của mình. Mang thai 4 tháng rồi nhưng cô không ăn được mấy nên cũng không quá mập chỉ có phần bụng là nhô ra. Nếu mà không nhìn kĩ còn không biết là cô có bầu, chẳng trách tên đàn ông kia dám tán tỉnh cô. Triệu Y ngủ một phát đến tận tối mới tỉnh nhưng chính là vì chiếc bụng đói nên mới dậy. Vừa ngồi dậy là anh đã mang một ly sữa và một bát mì bò cho cô.
\- Ăn tối thôi mèo lười.
Mùi thơm lan tỏa làm cô không thể cưỡng lại.
\- Em không có phải mèo lười đâu nha. Cô vừa ăn vừa trả lời.
Cố Phong Thần lúc này chỉ cười mà xoa đầu cô . " Ăn đi rồi chúng ta đi dạo để mai về".
\- Anh không ăn gì sao.
\- Anh đã ăn rồi.
Cô ăn xong thì đưa cô đi dạo biển, gió thổi làm sóng đạp vào bờ. Mới đi một lát cô đã mỏi chân đòi anh cõng. Ở trên lưng anh cô có một cảm giác vô cùng khó tả . Nó hạnh phúc, sung sướng như muốn khóc. Cô cười ghé sát tai anh thủ thỉ. " Chồng ơi ".
\- Sao vậy.
\- Mẹ con em yêu anh.
Cố Phong Thần cười nhẹ nhàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-khong-o-ben-em-som-hon/1924033/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.