"Em đã đồng ý đâu chứ ~"
"Không có cơ hội từ chối đâu! Nhẫn đã đeo rồi nhé, đổi ý là anh cho tiểu Thịnh làm anh hai ngay đấy! "
Giờ đây, Kỳ Phương mới công khai bật cười, lườm yêu Mã Cận Nam rồi khẽ đánh vào bên vai, sau đó ngắm nghía chiếc nhẫn kim cương sáng chiếu lấp lánh trên tay của mình, minh chứng cho việc ván cược này cô đã chiến thắng thành công.
" Anh xin lỗi, anh làm cho em buồn nhiều rồi. "
Mã Cận Nam đưa tay vén tóc của Kỳ Phương để ra phía sau, áp vào khuôn mặt vuốt ve nhè nhẹ làn da mịn màng căng mướt, chỉ vừa hai tháng sau sinh nhưng cô chẳng khác lúc trước, ngược lại có chút mũm mĩm nên càng thêm xinh đẹp, đáng yêu, nhan sắc mặn mà sắc sảo trông thấy.
Kỳ Phương xụ mặt, lên tiếng:
" Cũng do em lừa anh... "
Mã Cận Nam nhếch môi cười khế, đưa khuôn mặt đến gần khuôn mặt của Kỳ Phương hôn chụt vào đôi môi mềm mại, bàn tay mò mẫn chạm vào bờ mông to tròn sờ soạng, nói:
" Lừa anh nữa đi, anh muốn có con gái, quần áo cho bé gái đẹp quá, anh thích ~"
Kỳ Phương hốt hoảng, hai tay lập tức đặt lên vai Mã Cận Nam ngăn chặn, nhìn vào đồng hồ thấy đã sắp đến giờ tiểu Thịnh thức giấc và ăn sữa.
"Đừng ~"
" Hai tháng được chưa em? Anh tự xử không có đủ thỏa mãn, khó chịu bức bách quá ~ "
Kỳ Phương bĩu môi vừa thương vừa nghi ngờ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-yeu-anh/3739407/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.