Sáng hôm sau
Hà Thanh tỉnh dậy từ trên giường, cô lật chăn ra thì thấy bên chân bị bong gân của mình đã đỡ sưng và cũng đỡ đau hơn rồi. Cô bước xuống giường khập khễnh đi vào trong nhà vệ sinh.
Hôm nay ngoài trời khá lạnh, nhiệt độ bên ngoài đang là tám độ C. Hà Thanh tự nhủ:
'' Hôm nay không thể mặc váy ngắn và đeo giày cao gót được nữa. Mình không thể cứ mặc kệ sức khoẻ của mình với cái thời tiết này được, dù sao thì hình tượng cô gái dịu dàng, quyến rũ mình xây dựng bấy lâu nay cũng đã đổ sông đổ bể hết rồi.'' Nói đến đây mặt Hà Thanh lại ỉu xìu xuống, cô không thể nào cười nổi khi cứ nghĩ đến cảnh mình say rượu rồi nôn hết lên người Cố Tiêu Thành.
'' Mình đúng là thất bại thảm hại mà.'' Hà Thanh đứng trước gương trong nhà vệ sinh mà than vãn.
Hôm nay Hà Thanh quyết định mặc một bộ váy len dài qua đầu gối, cô chọn cho mình đôi giày thể thao đi dễ chịu nhất, khoác thêm chiếc áo măng tô bên ngoài và một cái khăn ấm quàng cổ nữa. Hà Thanh chỉnh trang lại đầu tóc và lớp trang điểm rồi mới bước ra khỏi nhà.
Cố Tiêu Thành ra khỏi cửa vừa hay bắt gặp Hà Thanh đang khập khễnh đi từng bước khó khăn thì anh vội chạy lại đỡ lấy cô.
'' Chân em đỡ chút nào chưa?'' Cố Tiêu Thành quan tâm hỏi Hà Thanh.
Hà Thanh thấy Cố Tiêu Thành chạy lại đỡ mình thì luống cuống quay mặt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-de-em-cho-lau-nhu-vay/2899240/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.