Hôm sau
Hà Thanh đứng trước cửa hít một hơi thật sâu, cô đã chuẩn bị sẵn sàng để hôm nay đối mặt với Cố Tiêu Thành. Hà Thanh mở cửa bước ra ngoài cũng vừa lúc Cố Tiêu Thành dắt xe đạp ra khỏi nhà, vì hai người ngày nào cũng hẹn nhau cùng đến trường nên dần dần nó trở thành một thói quen, cứ hễ đến giờ là hai người cùng đồng loạt ra khỏi nhà, nó cứ lặp đi lặp lại xuyên suốt mấy tháng qua như là một quy luật dành riêng cho hai người vậy.
Hà Thanh lấy hết can đảm bước về phía Cố Tiêu Thành, cô mỉm cười chào buổi sáng với anh.
'' Chào buổi sáng anh Tiêu Thành!''
Cố Tiêu Thành quay qua nhìn Hà Thanh, vẻ mặt vẫn như ngày thường, không có chút ngại ngùng hay lúng túng nào trên khuân mặt khi gặp cô cả.
'' Chào buổi sáng Thanh Thanh.'' Cố Tiêu Thành mỉm cười quay qua chào lại cô.
Hà Thanh khẽ cau mày lại cô suy nghĩ “ phản ứng này là sao vậy, chẳng lẽ không nhớ chuyện tối qua thật sao? Không phải chứ, chưa kịp bắt đầu đã thất tình rồi sao.”. Hà Thanh hạ quyết tâm lấy hết tất cả sự tự tin và dũng khí của mình để hỏi Cố Tiêu Thành.
'' Anh không nhớ đêm qua đã xảy ra chuyện gì sao?'' Hà Thanh với ánh mắt hy vọng nhìn thẳng vào mắt Cố Tiêu Thành, vẻ mặt cô đầy mong chờ câu trả lời của anh.
'' Đêm qua!'' Cố Tiêu Thành cau mày quay qua hỏi lại với vẻ mặt không biết gì.
Hà Thanh nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-de-em-cho-lau-nhu-vay/2899225/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.