Hà Thanh nhẹ nhàng mở cửa bước ra, cô rón rén bước đi thật nhẹ nhàng ra ngoài.
Ra đến phòng khách cô bắt gặp cảnh tượng Cố Tiêu Thành đang nghiêm túc làm việc, cô ngạc nhiên khi thấy anh đeo kính, trước giờ cô không thấy anh đeo kính cũng chẳng nghe nói anh bị cận hay không.
Nhưng đúng là nhìn dáng vẻ đeo kính nghiêm túc làm việc của anh lúc này nhìn rất ma mị mà lại cuốn hút giống như một tiểu hồ ly vô cùng quyến rũ.
Hà Thanh mê mẩn ngắm nhìn anh, trong lòng cảm thán “ Dáng vẻ nghiêm túc làm việc này vậy mà lại quyến rũ người ta đến thế.”
Hà Thanh khẽ bước thật nhẹ đi về phía Cố Tiêu Thành. Dù cô đã nhẹ nhàng nhất có thể để không ảnh hưởng đến anh làm việc rồi nhưng vẫn bị anh phát giác ra.
Cố Tiêu Thành đang làm việc nghe thấy tiếng bước chân mới ngẩng đầu lên nhìn. Bỗng chốc anh ngơ người ra, ánh mắt dán chặt lên thân hình mảnh mai của Hà Thanh.
Đôi chân trần trắng nõn của cô bước đi trên nền gỗ mun đen bóng phản chiếu lại hình ảnh của cô tựa như mặt hồ tĩnh lặng. Nhìn cô giống như một bông sen trắng mọc lên giữa hồ nước không có lấy một gợn sóng nào. Chiếc khăn hồng phủ trên đầu còn để lộ ra những lọn tóc ướt cùng với những giọt nước lấp lánh đang nhỏ giọt xuống chiếc áo trắng. Đôi mắt đen sáng lấp lánh nhờ ánh đèn nhìn như những ngôi sao nhỏ trên bầu trời đêm vậy.
Cố Tiêu Thành không ngờ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-vi-da-de-em-cho-lau-nhu-vay/2899217/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.