🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Đến sân bay sớm, Minh Quân đút tay vào túi quần, lẳng lặng nhìn từng nhóm người vội vã qua lại. Có người vui mừng khi đón người thân, có người lại ngậm ngùi khi phải ôm hôn từ biệt. Một số khác lại thờ ơ, khuôn mặt không biểu lộ bất cứ cảm xúc nào. Nhìn những con người ấy, hắn tự hỏi mình, trong số đó mấy ai đang có cùng cảm giác với hay bây giờ? Có lẽ là không một ai cả. Nhìn đồng hồ, nửa tiếng nữa máy bay sẽ cất cánh. Hắn thở dài, cảm xúc bây giờ của hắn rất mâu thuẫn. Một nửa hắn mong người con gái ấy sẽ xuất hiện, mỉm cười đứng trước nói lời tạm biệt, một nửa khác hắn lại mong cô sẽ không đến vì hắn sợ, khi đối mặt với cô, nỗi đau trong tim hắn sẽ dấy lên chứ không chỉ âm ỉ đau như lúc này.



- Hú, làm gì mà thất thần vậy anh trai?



Cố gắng thốt ra hai từ "anh trai" bằng thái độ thản nhiên nhất, Thảo Ly đưa tay vỗ vai người con trai đang xoay lưng về phía mình. Minh Quân xoay người, nở một nụ cười hiền. Rất tự nhiên, hắn đưa tay xoa đầu Thảo Ly như một người anh trai đối với em gái thực thụ. Điều đó làm trái tim đang lơ lửng của cô một lần nữa lại rơi xuống vực sâu không đáy.



- Ơ. Sao mỗi mình anh thế này? Hai bác đâu?



Chép miệng một cái, làm ra vẻ đau đầu, hắn trêu đùa một câu:



- Bố mẹ anh khóc lóc quá nên anh cho ở nhà rồi. Chứ đi theo lại mất

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-toi-khong-dung-do-cu/2635712/chuong-3.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xin Lỗi! Tôi Không Dùng Đồ Cũ
Chương 3: Nếu khoảng cách làm đồ Cũ mới hơn
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.