Thúy Vân bị Từ Hải lôi một mạch trở về, vừa kịp lúc trời tờ mờ sáng, nàngthay quần áo xong vội chạy ra phía trước canh cửa lại ngăn không cho côbé tì nữ của Hồ Nguyệt Nga đi vào trong phòng. So với thời gian mộttháng trước kia, bây giờ Châu Nhi nói rất nhiều, rất hoạt bát, hoạt báttới nỗi Từ Hải phát bực với cô nhóc này.
Vì cái lí do gì mà cô ta cứ lỡn vỡn quanh tiểu tử kia?
Lúc Từ Hải thay quần áo bước ra ngoài thì thấy cảnh Thúy Vân đang ngồi trên ghế gỗ, Châu Nhi thì đứng bên cạnh, dường như đang nói gì đó rất vuivẻ, Châu Nhi bẽn lẽn cười duyên một tiếng, gương mặt non nớt hơi đỏ ửnglên, đôi lúc tay còn vô tình níu lấy áo của Thúy Vân.
Từ Hải cáu!
Hắn không nói không rằng, lầm lầm lủi thẳng tới trước mặt Thúy Vân, nắm tay kéo nàng đi mất dạng, mặc kệ cho Từ Hải kéo mình, Thúy Vân vẫn lịch sựcười với Châu Nhi: “Hôm nay e là ta không thể đến dùng bữa sáng với tiểu thư được, phiền muội nói lại với cô ấy...”
Châu Nhi nghệt mặt,không thể ngờ rằng người vừa mới ngồi trước mặt mình, vậy mà bây giờ đãbiến đâu mất dạng, chỉ để lại câu nói dở dang. Nàng ấy luyến tiếc gọi:“Công tử...”
Tiếc là “công tử” đã bị “tỉ phu của công tử” kéo đi về xó nào đó mà ngay cả tác giả cũng không rõ rồi!
Cả hai đi lại trên đường phố tấp nập, Thúy Vân hơi sợ nên không dám đicùng Từ Hải, vốn ban đầu cả hai đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-ta-chi-la-nhan-vat-quan-chung/2234867/chuong-60.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.