🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Từ cái ngày mà Nhật nói chứng minh cho Tiên thấy tình yêu của mình dành cho nhỏ, thế là ngày nào ổng cũng đi theo Tiên...



Cả nhóm mỗi khi muốn tìm Nhật thì gọi cho Tiên, vì họ đã đặt ra câu châm ngôn Ở ĐÂU CÓ TIÊN Ở ĐÓ CÓ NHẬT, mỗi chỉ khổ cho Tiên đến bây giờ đã 1 tuần rồi mà Nhật vẫn đi theo Tiên, chả khác gì cái đuôi



____________________________________________________________________________________________________



- Này tôi lạy ông, đừng đi theo tôi nữa - Tiên chắp tay lạy lạy trước mặt Nhật



- Anh sẽ đi theo em tới cuối chân trời luôn - Nhật hùng hổ tuyên bố



- Sao ông ám tui hoài vậy? - Tiên



Đấy là nguyên văn câu chuyện trong suốt tuần qua đó mọi người, và hôm nay, đang trong giờ học thì bỗng nhiên Nhật đứng dậy kéo Tiên đi và để lại cho bà cô một câu rất chi là nhẹ nhàng làm bà giáo già tức lộn ruột mà chả làm gì được, câu nói của nhẹ nhàng của Nhật đây:



- Thưa cô em cúp ạ - Nhật nói rồi kéo Tiên ra vườn hoa sau trường trong sự thắc mắc của cả lũ học sinh trừ tụi nó và tụi hắn, mấy người này thì biết hết rồi còn gì



_______________Vườn hoa sau trường________________



- Đã một tuần rồi, anh đã chứng minh cho em thấy rồi đấy, bây giờ anh muốn em cho anh câu trả lời - Nhật kiên nhẫn



- Em...em...- Tiên e dè



- Em không đồng ý chứ gì - Nhật quay bước đi, Tiên nhìn bóng lưng cô độc của Nhật mà lòng đau thắt, thật ra

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-qua-muon-roi-anh-a/2158957/chuong-33.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Xin Lỗi... Quá Muộn Rồi Anh À
Chương 33
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.