Ban đêm, không trăng không sao, gió lạnh vi vu.
Trên một sườn dốc của Xuyên Vân cốc, Phỉ Mặc và Độc Cô Ngạn đang đứng đốimặt. Cách đó không xa là Tiêu Tiếu Sinh ngáp liên mồm, tóc bị gió đêmthổi tung, từ xa nhìn lại rất giống một con quỷ.
Phỉ Mặc vẫn mặc một bộ quần áo màu đỏ tía, thấp thoáng trong bóng đêm đenkịt gần như hòa vào một thể, chỉ có gương mặt tuấn tú vẫn là tiêu điểmkhiến người ta chú ý.
Độc Cô Ngạn cũng mặc một bộ trường sam trắng bóc, có điều vẻ mặt không lạnh lùng như trước, giống như có chút hiếu kỳ, nóng lòng muốn thử.
“Độc Cô huynh, mời trước.” Phỉ Mặc nho nhã lễ độ nhường.
Độc Cô Ngạn nhe răng cười: “Ngươi muốn đánh nhau với ta?”
Phỉ Mặc cười sáng chói, lời nói ra lại khiến nụ cười của Độc Cô Ngạn vụttắt: “Hề Hề không ở đây, Độc Cô huynh không cần vất vả như vậy.”
“Vẫn là Phỉ huynh hỏa nhãn kim tinh.” Độc Cô Ngạn dừng một chút, cuối cùngkhôi phục giọng nói trầm thấp trước đây, hình tượng núi băng công khaitrở về.
“Ta không có thị lực tốt như vậy, ta chỉ không tin ngay từ đầu.” Phỉ Mặc thản nhiên nói.
Tiêu Tiếu Sinh ở bên dùng sức gật đầu, hắn cũng không tin, chỉ là thấy ĐộcCô Ngạn một mình diễn vui vẻ như vậy nên phối hợp chút thôi. Có điềutiểu tử thối này quá nhập vai rồi.
Hắng giọng một tiếng, Tiêu Tiếu Sinh nói: “Châm chọc xong chưa? Xong rồi thì bắt đầu hiệp đầu tiên đi! Các ngươi đều là đệ tử
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-nhe-cut-roi/1902336/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.