Non nước Xuyên Vân bốn mùa như xuân, phong cảnh đẹp tuyệt trần, cảnh sắckiều diễm, quanh năm mây mù lượn lờ tạo thành lá chắn thiên nhiên.
Ngày này sắc trời sâm sẩm, gió mát hiu hiu thổi, núi rừng xa xa vọng tớitiếng chim chiêm chiếp, đồng thời còn hòa theo hai tiếng ọc ọc rất rõràng.
Ọc ọc, chiêm chiếm… Hai âm thanh hoàn toàn khác nhau hòa cũng một chỗ tạo thành một tổ khúc kỳ dị lại hài hòa.
“Trạm, đói quá đi…” Phong Lăng Ba ôm bụng, kéo lê từng bước nặng nề đi tới.Bốn phía là cây cỏ xanh um, hoa lá như gấm, sóc con nai con nhảy nhótbên đường kết thành đàn, gặp người cũng không hoảng sợ mà còn nghiêngđầu, mở to đôi mắt tròn vo tò mò nhìn chằm chằm một nam một nữ, mộttrước một sau bước đi vất vưởng như quỷ hồn.
Gió mát thổi rồi lại thổi, Phong Lăng Ba tập tễnh cố gắng đi thêm vài bướcđường nữa, cuối cùng tình hình cái bụng kháng nghị ngày càng to tiếng,tuyên bố tử trận, ngồi bệt xuống đất, thuận thế lăn một vòng, ngã trênmặt đất thành hình chữ đại, không muốn động một ngón tay nào nữa.
“Ba Ba, kiên trì một chút nữa thôi, tới núi Xuyên Vân rồi, Xuyên Vân Cốchẳn không còn xa nữa.” Lê Trạm bụng cũng rỗng tuếch, cố gắng vực tinhthần bơm hơi cho vị hôn thê.
“Một canh giờ trước chàng cũng nói vậy.” Phong Lăng Ba hết hơi, ngay cả nóicũng không muốn nói nhiều một câu. Bọn họ vào núi Xuyên Vân đã hai ngàyrồi, nhưng đi tới đi lui vẫn chỉ đảo quanh nơi cảnh đẹp hiếm thấy này,đừng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/xin-loi-nhe-cut-roi/1902331/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.